------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Thí sinh đạt hạng 9 sẽ bước vào vòng thử thách cuối cùng điều đó đồng nghĩa với việc thí sinh ở hạng 10 sẽ dừng chân tại đây"
-"thí sinh sống sót cuối cùng bước vào vòng Final test... I-Lander Yang JungWon!"
*I-Lander Oh Hanbin hạng 10: OUT*
-"Rất tiếc phải thông báo rằng I-Lander Oh Hanbin,bạn sẽ chính thức kết thúc hành trình của mình tại I-Land"
-"Xin chào mọi người, em là HanBin đây! em rất vui vì bản thân đã có những trải nghiệm tuyệt vời tại I-Land, có thể cùng với những người bạn trải qua khoảng thời gian vui vẻ và cùng luyện tập chăm chỉ với nhau...khoảng thời gian này em đã vô cùng hạnh phúc.Em cũng xin gửi lời cảm ơn đến những nhà sản xuất của chương trình..cảm ơn thầy giáo đã luôn tận tình hướng dẫn em,thật sự cảm ơn mọi người"
-" ôi tôi biết mà, vô dụng như cậu ta mà cũng đòi debut sao?"
-"nhìn đi nhìn lại vẫn chẳng thấy có tài cán gì"
-"cậu ta chỉ hút fan Việt thôi..."
-"dù sao người ta cũng chẳng xem trọng người Đông Nam Á đâu."
-"không phải kỳ thị gì đâu nhưng nhìn cậu ta cứ như con gái ấy nhỉ..."
-"nhìn cứ ẻo lả thế nào ấy !..."
-"Đàn ông con trai mà thế này thì sau này sao duy trì nòi giống được..."
-"Haha biết đâu đấy cậu ta lại có một xuất debut trong nhóm nhạc nữ thì sao?..."
-"hahaha phải đó, phải đó..."
(🤷♀️:"🙂🙂🙂 vâng những lời bên trên toàn là những "lời vàng ý ngọc" của mấy đứa "miệng chó không mọc được ngà voi" thốt ra, mà tôi đã từng đọc được ở phần bình luận của những bài biết vô cùng khiếm nhã về anh bé, tất nhiên là có vài câu tôi đã biến tấu một chút rồi nhưng chung quy thì nghĩa ko đổi, mỗi lần đọc được là muốn bẻ răng chúng nó ghê!")
-----------------------------------------------------------------------
-"Ahh ư!...hức..."
Em giật mình tỉnh khỏi cơn ác mộng, khó khăn ngồi dậy ôm lấy phần đầu đang đau như muốn nứt ra. Lại là giấc mơ này! Rõ ràng là đã qua lâu như vậy rồi, hiện giờ em cũng đã thành công debut dưới cái tên Tempest, nhưng mỗi lần nhắm mắt lại em vẫn nghe bên tai mình toàn là những tiếng nghị luận,mỉa mai khinh thường của những kẻ xa lạ đó, bọn họ hoàn toàn không hiểu rằng em đã phải trả cái giá như thế nào, cũng đã phải trải qua những gì thì mới có được ngày hôm nay...
Nhớ lại năm đó sau biết bao nỗ lực cố gắng nhưng em vẫn chẳng thể nào thành công ra mắt dưới danh nghĩa là một thành viên của Enhypen, điều này quả thực là một sự đả kích rất lớn đối với em. Có một khoảng thời gian sau khi I-LAND kết thúc, đêm nào em cũng phải sống trong sự dằn vặt mà bản thân tạo ra, em luôn tự trách bản thân tại sao không thể cố gắng hơn một chút nữa? Sao lại cứ vậy mà chấp nhận nó?. Những câu hỏi đó luôn ám ảnh em mỗi ngày.Bất đắc dĩ Em phải tìm tới thuốc ngủ thì ban đêm mới ăn ổn ngủ được một chút. Mới đầu chỉ là một vài viên thuốc ngủ nhưng dần dần tần suất em sử dụng nó ngày càng nhiều khiến tinh thần em bị ảnh hưởng nghiêm trọng, em thường xuyên trong trạng thái không tỉnh táo, làm việc gì cũng lơ đãng. Chỉ đến khi bị K hyung phát hiện bất thường cứng rắn cưỡng chế mang em đến bệnh viện kiểm tra thì mới biết do chịu áp lực quá lớn trong một khoảng thời gian dài đã sinh ra chứng rối loạn lo âu lâu dần dẫn đến trầm cảm. Đã là chuyện của rất lâu rồi nhưng em vẫn còn nhớ rất rõ gương mặt phức tạp của K Hyung khi biết bệnh tình của em. Lúc đó em chỉ có thể nhìn hắn rồi cười thật tươi nói rằng bản thân không sao cả....
BẠN ĐANG ĐỌC
[BonBin] - ẢO ẢNH
FanfictionThể loại: Hiện đại,Giới giải trí, trọng sinh, trước ngược sau ngọt, HE Tác giả: Tiểu yanglake (là tôi đó) Tất cả là trí tưởng tượng của tôi, hoàn toàn ko hề liên quan đến người thật vậy nên mn đọc vui vẻ, đọc lý trí, nói trước tôi sẽ báo cậu Koo...