Phù An An cũng không có quan tâm anh ta cảm kích mình bao nhiêu, trở tay liền đemsúng lục chỉ thẳng vào trên ót của anh ta. Hồ Bất Thường vừa mới từ hang sói rơi vàomiệng cọp, bây giờ không biết nên làm cái biểu tình gì.Phù An An: "mở miệng ra nào."Hồ Bất Thường thật thà mở miệng, không hiểu làm sao. Sau khi cẩn thận kiểm tramiệng, mũi, tai và thậm chí cả dạ dày, Phù An An cất khẩu súng lục đi."Hai người bọn họ từ khi nào trở nên như vậy?" Phù An An hỏi."sáng, sáng sớm." Hồ Bất Thường đáp, nhưng nghĩ đến hành vi kỳ lạ của hai người tốiqua, "Hơn nữa, có thể là đêm qua."Phù An An nhớ tới hôm qua thời điểm trở về gặp được 3 người. Chắc là bị lây nhiễmlúc đó, ba người chơi mà mới đi ra ngoài một chuyến trở về đã bị lạnh ( chết) hai tênrồi. Cứ tưởng cái tên Cường ca kia rank vương giả, ai ngờ chỉ là một tên rank đồngthôi.Xem cái tên suýt chút nữa chết trong tay hai người bạn đồng hành này, sợ tới mức tèra quần Hồ Bất Thường —— đây là tràng cảnh chọn nhầm đại ca đó!
Kéo hai cái xác về căn phòng đối diện, Hồ Bất Thường ở phía sau đang cầm đồ vật đểdọn dẹp dấu vết trên hành lang. So với Hồ Bất Thường, hai xác chết này còn được PhùAn An coi trọng hơn.Lần này cô không đánh vào đầu mà đánh vào bụng hai người họ. Đã giải phẫu năm thithể, Phù An An biết là vị trí khối thịt màu hồng ở đâu, khối thịt này nếu bị đánh trúngthì ký sinh trên túc chủ sẽ chết . Quả nhiên bộ phận quan trọng nhất của ký sinhtrùng chính là dạ dày.Hồ Bất Thường dọn dẹp dấu vết trên hành lang, nhìn Phù An An đang nhìn chằm chằmvào hai xác chết mà sắc mặt không thay đổi "Cô, cô là người chơi đúng không?"Phù An An vẫn nhìn chằm chằm vào cái xác, phớt lờ câu hỏi."Tôi, tôi thật sự sợ hãi." Hồ Bất Thường không chắc Phù An An có phải là một ngườichơi hay không, nhưng anh ấy thực sự cần một lão đại để anh ta có thể dựa vào vàthoát khỏi trò chơi này."Nếu như cô có thể mang tôi ra ngoài trò chơi, tôi đưa tiền cho cô, 20 vạn."Cô trông giống như một người thiếu số tiền ít ỏi đó sao? Hừ.Phù An An đứng lên, nhìn xem Hồ Bất Thường vẫn chưa tỉnh hồn. Không thể nào nóira thân phận người chơi cho cậu ta biết nhưng mà nếu cậu ta ngoan ngoãn nghe lời thìcũng có thể dẫn theo chơi."Tôi là Phù Tiểu Hoa, một đặc vụ cấp cao của tổ chức WOC, tôi đã nhận một nhiệm vụbí mật đến Lăng Thành nửa tháng trước. Bây giờ anh đã phát hiện và hiểu rõ vấn đề ở
Lăng Thành, có một sinh vật lạ có thể ký sinh trong cơ thể con người, bây giờ anh phảihợp tác điều tra với tôi."Nghe vậy Hồ Bất Thường sửng sốt. Thật đúng là một cái NPC? Còn là một cái NPC đặccông! Còn có cái gì sinh vật ký sinh...... Mới mười mấy ngày trước, anh ta còn trốntránh trong khách sạn không biết làm sao mà bây giờ tự nhiên lại có cảm giác đã sắpthông qua được trò chơi rồi?Phù An An không có thời gian để ý tới Hồ Bất Thường đang suy nghĩ gì, đi lanh quanhxem xét căn phòng của bọn họ một lúc thì thấy súng ống đang để ở trên bàn."Mang những thứ này đến phòng của tôi đi." Phù An An nhàn nhạt nói.Hồ Bất Thường không dám trái lời, thành thật làm theo lời Phù An An, sau đó bó tay bóchân đi theo cô: "Phù tỷ, tôi có thể chuyển đến đây sống cùng chị được không?" Mặcdù lớn hơn Phù An An mấy tuổi, nhưng bây giờ Hồ Bất Thường không dám xưng anh.Nghe điều này, Phù An An đã từ chối mà không cần suy nghĩ về điều đó. "Cậu ở phòngđối diện đó đi, nhớ khóa cửa phòng cho kỹ, lúc nào cũng đề cao cảnh giác."Đây mới chỉ là ngày thứ mười lăm của trò chơi, thời điểm nguy hiểm nhất vẫn chưađến. Họ đều là những người phải nếm trải hết trận này đến trận khác, họ có thể sợ hãinhưng không thể thiếu cảnh giác được.Phù An An vừa nói vừa tiện tay lắp súng đưa cho cậu ta "Đừng tùy tiện cùng ngườikhác tiếp xúc, nếu gặp nguy hiểm liền kêu một tiếng."Sau khi tiễn Hồ Bất Thường đi, cô xem súng đạn mới thu hoạch được. Không nghĩ tớivừa sáng sớm đã có người tặng chuyển phát nhanh đến
BẠN ĐANG ĐỌC
[REUP- VÔ HẠN] - Tôi làm cẩm lý trong trò chơi sinh tồn (C 1-200)
General FictionBẢN FREE ĐẾN C400 Trời xanh nước biếc.Ánh nắng mạnh chiếu vào bến cảng nhộn nhịp này.Vô số hàng hóa chất thành đống hai bên đường, xếp ngay ngắn như những quả đồi, từng hàng cần cẩu đang làm việc cho những người vận chuyển hàng hóa cập bến, tiếng má...