Chương 20 Lại muốn rồi

894 15 0
                                    

Edit:6565

Phó Văn Mặc cảm thấy chính mình hôm nay nhất định không tỉnh táo, hắn chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày chính mình  ở trong văn phòng trường học cùng sinh viên điên loan đảo phượng, còn không ngừng một lần, hắn nhìn dưới thân, cô gái còn ở dư vị cao trào, cô hạ thể còn kẹp dương vật hắn, hắn rút ra dương vật đã có chút ngạnh lên, huyệt khẩu phát ra ' ba ' một tiếng, một cỗ dâm dịch tinh dịch gấp không chờ nổi chảy ra bên ngoài.  Phó Văn Mặc thấy, hạ thân nhanh chóng đứng thẳng.

Phó Văn Mặc: "......"

Đem Sở Ninh ôm vào trong ngực, cẩn thận giúp cô sửa sang lại quần áo, vuốt lại mái tóc bị ướt mồ hôi, cô gái hắn thích hiện giờ thuận theo ngồi ở trong lòng ngực mặc hắn đùa nghịch, hắn trong mắt phát ra tia tình nồng, nhịn không được cúi đầu hôn hôn.

"Bảo bối thực xin lỗi, tôi không nhịn được , nếu mang thai liền kết hôn, tôi đêm nay liền về nhà cùng người trong nhà nói rõ ràng."

"Không cần, Phó lão sư, em nghỉ lễ vẫn luôn không chuẩn, bác sĩ có kê cho em thuốc tránh thai dài hạn điều tiết kích thích tố, sẽ không mang thai." Sở Ninh nhìn hắn lắc lắc đầu.

Nghe được cô gái nói, Phó Văn Mặc trong lòng nhẹ nhàng thở ra, cũng không phải không nghĩ kết hôn, chỉ là không nghĩ bởi vì có con mà kết hôn, hắn hy vọng hai người là bởi vì cảm tình mà nước chảy thành sông trở thành vợ chồng.

Sở Ninh cũng không rõ ràng ý tưởng của người đàn ông, liền tính rõ ràng, cô không biết, chỉ là sẽ cô phụ một người đàn ông ưu tú như thế sẽ cảm thấy có áy náy a. 

[Ký chủ, tinh dịch Phó Văn Mặc cũng không có bắn xong, kiến nghị cô  còn có thể thu thập lại một lần, như vậy độ nhiều nước nơi riêng của cô cũng có thể đạt tới điểm tuyệt đối]. Hệ thống đột nhiên ở trong đầu cô ra tiếng.

"Làm tôi sợ nhảy dựng, ngươi cũng  sẽ áp bức công nhân đi, dương vật Phó Văn Mặc vừa dài vừa lớn, nào có dễ dàng như vậy lại đến một lần." Sở Ninh có điểm hư.

[Ký chủ, tin tưởng chính mình, thân thể của cô đã cải tạo thành danh khí, bất luận cái gì kích cỡ đều không làm khó được cô, đem 30 điểm thuộc tính vừa rồi đều thêm ở độ nhiều nước, đừng nói lại một lần, chính là lại đến mười lần đều không thành vấn đề. Cố lên a ký chủ, cơ bất khả thất, thời bất tái lai.]

Được rồi, Sở Ninh đem điểm số toàn bộ thêm ở độ nhiều nước, cô ở trên người Phó Văn Mặc  tùy ý uốn éo, không có mặc quần lót nơi riêng tư cọ đến đùi hắn, tức khắc chảy ra một cỗ dâm dịch.

"Ân......" Này cũng quá dễ dàng ra nước đi! Về sau sẽ không cần sờ mới ra được nước!

"Làm sao vậy? Lại muốn rồi?" Phó Văn Mặc nghe được cô hừ nhẹ hỏi.

"Phó lão sư, em phía dưới khó chịu...... Ngứa......" Sở Ninh nhẹ nhàng dùng tiểu huyệt ma sát dương vật lớn chưa mềm xuống.

Phó Văn Mặc duỗi tay sờ, quả nhiên một tay đầy nước, nhìn bộ dáng khó chịu của cô gái, hắn trực tiếp lại đỡ dương vật đã cứng mạnh mẽ cắm vào, lấp kín tiểu huyệt không ngừng chảy nước .

"Thế nào, khá hơn chút nào không?" Giáo thụ văn nhã chỉ đem côn thịt nhét vào tiểu huyệt giúp cô ngăn ngứa, cũng không có động.

"Ô ô...... Không có, không có...... Muốn dương vật lớn dùng sức cắm...... Cho tôi a...... Ô ô......" Sở Ninh nỗ lực phe phẩy mông cầu khóc.

"Đừng nóng vội...... Sẽ cho em......" Nói liền bóp  eo cô dùng sức cắm đến cung khẩu, bên trong nước quá nhiều, làm quần bắp hắn toàn ướt, còn tiếp tục chảy ra bên ngoài, hắn đều sợ hãi Sở Ninh sẽ mất nước.

Nghĩ nhanh chóng thỏa mãn Sở Ninh, hắn nhiều lần thâm nhập, nghiền nát hoa tâm. Một bàn tay bóp eo, một bàn tay nhanh chóng xoa bóp âm vật, thực mau đem Sở Ninh lại lần nữa đưa lên cao trào. Chờ cô lên đỉnh lúc sau, Phó Văn Mặc mới không hề khống chế chính mình, hắn đột nhiên cắm mạnh trăm cái, vọt vào cửa tử cung mạnh mẽ phun ra.

Sở Ninh cả người run rẩy, đầu óc trống rỗng, vô lực ghé vào trên người nam nhân, cô sướng đến nỗi không biết đây là đâu.

Cái này thật sự không thể đến nữa, quá mệt mỏi, hai đùi điên cuồng run run, chân đều không đứng vững được.

"Lần sau không thể tham ăn như vậy." Phó Văn Mặc mát xa cẳng chân cô, bất đắc dĩ nói.

"Ô ô, không được, lần sau em còn muốn, Phó lão sư ăn quá ngon a ~"

Phó Văn Mặc cười nhẹ lắc lắc đầu, không có để ý lời Sở Ninh nói ra. Chỉ nói cô thật ra là để kiểm điểm lại chính mình.

"Em quần áo không thể mặc, tôi cho người mang bộ khác, đổi qua sau tôi lại đưa em về nhà có được không ?" Đem tóc mái loà xoà trên trán vắt qua vành tai cô, Phó Văn Mặc bế thân thể mềm mại của cô gái lên, chân dài duỗi ra, hai ba bước đi đến bên cạnh trên sô pha.

"Ngoan, ở chỗ này nghỉ ngơi một lát, chờ quần áo đưa tới chúng ta liền đi."

Sở Ninh ngoan ngoãn ôm eo Phó Văn Mặc, nằm ở trong lồng ngực hắn, trên người hắn thoang thoảng mùi hương gỗ dễ ngửi mơ màng sắp ngủ.

"Mệt nhọc?"

Khẽ gật đầu, tay nhỏ ôm vòng eo rồi lại luyến tiếc buông tay.

"Vậy ngủ đi, không sao, tôi ôm em." Người đàn ông vỗ nhè nhẹ phía sau lưng cô.

Hệ thống xuyên sách vạn nhân mêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ