Chap9: Hờ 🌚

279 30 12
                                    

"Gắp cho ta món đó.. món đó... cả món này nữa..."

"..."

"Sao nãy giờ ngươi không nói gì?"

"..."

"Trẫm đây là người rất mất kiên nhẫn, ngươi đang bỡn cợt với trẫm sao?!"

Cánh tay của cung nữ đó run lên, thức ăn vì thế cũng loạng choạng mà rơi ra khỏi đũa, văng tung toé.

"Hay là, nhà ngươi có điều gì khó nói?"- hoàng thượng bất ngờ ghé vào tai cung nữ, nói nhỏ.

Cung nữ kia lúc này không giữ nổi bình tĩnh nữa, vội buông chén bát xuống, dập đầu lạy liên tục.

"Hừ. Ta không muốn dùng thiện nữa. Ngươi làm ta mất hứng rồi. Thay vào đó- nhìn một lượt từ đầu đến chân của cung nữ kia- ngươi hầu hạ trẫm cũng được!!"

Lúc này, nhận ra mọi chuyện đã đi quá xa, cung nữ kia mới đứng choàng dậy, hét lên: "từ từ đã hoàng thượng, nghe ta nói- vội vàng bỏ khăn che mặt xuống- ta là Ngô Ngọc Hưng đây!!"

Ấy vậy mà gương mặt của tên quân vương phúc hắc kia chẳng lấy gì làm bất ngờ. Hắn còn nở một nụ cười rất nham hiểm.

"Ngô tướng quân? Ngươi làm gì ở đây? Đêm hôm khuya khoắt như thế này, trong bộ dạng đó? Ngươi muốn ám sát ta ư?"

"Tên thái y đầu bạc.. nói ngài bệnh nặng. Ta đến xem thử ngài còn sống hay không thôi!!"

"Ồ vậy sao? Cũng kì công thật, dám đặt chân đến cả tẩm cung của ta! Biết đây là nơi nào chứ?"

"Này nhé!! Là ngài bảo ta theo vào đây mà!? Hơn nữa đây hoàn toàn là một căn phòng rất bình thường, không có gì mà ta không dám vào cả!"

"Ta lại không nghĩ thế đó. Nhìn kia- chỉ tay về cuối căn phòng- thấy chiếc giường son lớn đó chứ? Đó là chiếc giường dành riêng cho ta và hoàng hậu tương lai sau này. Chả lẽ... ngươi muốn trở thành hoàng hậu của ta sao ?"

"Biến thái!!!"

"Từ đó lại nghĩa là gì?"

"Là nói ngài đầu óc có vấn đề, thần kinh không ổn định, ngu si tứ chi không phát triể..."

Chụt.

"..."

"Ngươi đang đi quá giới hạn đấy, cả ta mà ngươi cũng dám lắng mạ sao? Xem ra ta phải phạt ngươi thật nặng mới được!!"

Chưa kịp để Oh Hanbin nói thêm câu nào, hoàng thượng lại áp sát bờ môi nóng bỏng của mình lên môi Oh Hanbin, nụ hôn dứt khoát, mãnh liệt ghì chặt lấy người tướng quân bé nhỏ đang nằm gọn trong vòng tay hắn. Lúc này, đứng trước sức mạnh lớn lao của một bậc quân chủ, sức phòng thủ của Oh Hanbin dường như bằng 0.

"Môi ngươi mềm thật đấy, khuôn mặt này cũng thật xinh đẹp, đã phải tốn bao nhiêu công sức mới đóng giả thành một cung nữ thướt tha như thế này đây? Không đúng, dáng vẻ bình thường của ngươi vốn cũng đã rất cám dỗ ta rồi. Ngươi bảo ta phải làm sao mới được?"

"Dừng lại đi hoàng thượng!! Người đang làm điều trái với luân thường đạo lí đấy!! Như thế này quả thật không đúng chút nào! Người sẽ hối hậ..."

BONBIN/ Cổ trang /  ĐỊNH MỆNH CỦA TANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ