"Mấy đứa đâu hết rồi? Xuống đây nhanh lên!"
Chỉ mới sáng sớm mà giọng của thầy Titan đã vang vọng khắp cả Gaming House. Quý và Cá còn đang ngái ngủ, cả hai mắt nhắm mắt mở nối đuôi nhau đi xuống phòng train.
"Cái gì vậy anh.. Mới sáng sớm mà." Cái miệng năng suất của Quý bắt đầu hoạt động, nó kéo tay Cá ngồi đại xuống một cái ghế trong phòng. Trong khi cả đội còn chưa hiểu chuyện gì thì thầy Titan đã dắt tay một cậu nhóc trẻ tuổi từ góc phòng bước ra.
"Đây là Khoa, thành viên mới của đội chúng ta. Em ấy còn trẻ, nhưng kỹ năng thì không thiếu đâu!" Thầy Titan cười tươi, nói rồi nhìn sang đứa trẻ rụt rè bên cạnh mình. "Khoa. Giới thiệu đi em."
Cậu nhóc có mái tóc dày màu đen tuyền e ngại nhìn một lượt những thành viên còn lại đang ở trước mặt em. Trong đầu Khoa hiện tại rất bối rối, rõ ràng trước khi đến đây em đã chuẩn bị rất nhiều lời giới thiệu bản thân, cũng đứng trước gương rồi tập nói rất nhiều lần. Nhưng không hiểu vì sao khi gặp nhiều người như vậy, em lại lập tức quên sạch tất cả. Khoa hít vào hơi sâu rồi nhắm tịt mắt, nói một tràn dài.
"E-Em chào mọi người! Em là Khoa, em đi vị trí Trợ thủ ạ. Hy vọng mọi người sẽ giúp đỡ em trong thời gian sắp tới vì em còn nhiều thiếu sót lắm."
Rin là người đầu tiên nhận ra cậu nhóc này không phải là một tuyển thủ nghiệp dư.
"Hình như anh biết em. Em có từng đánh giải bán chuyên rồi phải không?"
"Vâng ạ!" Như được vứt bỏ một gánh nặng trong lòng, Khoa lập tức thở phào vì có người cũng có thể được xem như là "quen biết" em.
"À, cái giải hôm bữa em bật cho anh coi vì có meta lạ đó Quý." Cá ngay sau đó cũng dần nhớ ra, huých nhẹ vào tay người anh bên cạnh.
Thầy Titan hài lòng nhìn những đứa trẻ trong nhà bắt đầu làm quen với nhau một cách suôn sẻ, xem như là đỡ phiền lòng một chút. Cả tuần nay anh thật sự rất đau đầu về chuyện này, cả đội cũng đang vướng phải một vài vấn đề về tiếng nói chung vào giai đoạn nghỉ ngơi sau mùa giải. Đặc biệt là việc Yiwei - Người chơi đi đường Caesar của đội vừa rời đi cách đây không lâu. Rõ ràng là chuyện này không có gì quá to lớn, nhưng đột nhiên nó lại trở thành một vấn đề làm anh phiền não.
Người đi rừng Lai Bâng thật sự bị đả kích về chuyện Yiwei rời đội, và chính Titan cũng không thể giải quyết được chuyện này. Vì có lẽ sâu xa còn có rất nhiều lý do khác mà anh không thể nào tiếp cận được.
"Nhưng mà Bánh đâu?" Titan đến giờ phút này mới nhận ra việc cả đội đều có mặt đầy đủ để chào đón thành viên mới trừ người đi rừng.
"Bánh tối qua đi đâu về khuya lắm anh. Chắc ngủ chưa dậy đâu."
"Thôi được rồi." Titan khẽ cau mày, nhìn về căn phòng ở trong góc. "Hiện tại nhà mình chỉ còn một phòng trống thôi, phòng của Bâng. Em ở cùng Bâng nhé Khoa?"
"Dạ?"
"Hay em muốn ở một mình? Mà bây giờ ở một mình thì hơi khó ấy."
Khoa lập tức lắc đầu vì sợ huấn luyện viên hiểu lầm ý của mình. "Dạ không ạ. Em ở đâu cũng được hết."