Hàn Sắt Sắt vừa nghe đã trở nên nóng nảy "Con không phải tiểu ma men....Con không có say....Con rất tốt...."
Hàn Sắt Sắt buồn bực, người say sẽ có thể giống như cô, cảm thấy như đang đi trên mây sao?
Cô nhìn bàn tay Chu Cảnh Thâm vừa rồi đang nhào nạn bộ ngực căng đầy đã đặt sang một bên, cảm giác thoải mái đột nhiên biến mất. Co không phải người giỏi ép buộc người khác, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao?
Cái miệng nhỏ nhắn chu lên, không biết là do xấu hổ hay ủy khuất, hốc mắt cũng dần ửng đỏ.
Chu Cảnh Thâm mềm lòng, bàn tay to nhanh chóng chui vào trong áo sơ mi, nhẹ nhàng vuốt lấy eo nhỏ mảnh khảnh, trong lòng thầm nghĩ hay là nghe lời tiểu ma men này đi.
Hàn Sắt Sắt lại tiếp tục ở trên người hắn cọ cọ, hai cánh hoa môi mềm mại cách lớp quần ma sát thịt hành cứng rắn. Cô gái nhỏ cúi đầu, cởi nút áo sơ mi của chính mình, hai bầu ngực tuyết trắng tròn trịa cứ như vậy hoàn toàn bại lộ.
Hàn Sắt Sắt dùng hai tay ôm lấy bầu vú, đưa đến trước mặt Chu Cảnh Thâm "Chú.....nếu không xoa....vậy hôn có được không"
Đôi tay nhỏ bé ôm lấy bầu vυ" trắng nõn, đem núm trái cây nhỏ phấn hồng đưa đến bên miệng, trước mắt Chu Cảnh Thâm là một màn sinh hương hoạt sắc, xung quanh chóp mũi đều là hương thơm của cô gái nhỏ, cái sự tình này ai có thể chống cự nổi?
Người đàn ông vừa mới còn thề son sắt không động đến tiểu ma men, không kìm được vươn đầu lưỡi liếm láp luồng nhũ mềm mại kia.
"A..." Một đầu lưỡi nóng Nm chạm vào, Hàn Sắt Sắt càng thêm khát vọng muốn nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn, cô đem đôi nhũ dán chặt vào hắn "Chú...Hút vào...Dùng sức một chút a..."
Chu Cảnh Thâm ôm lấy lưng cô, đem mặt chôn vào trong bộ ngực, bầu vú bị ngậm vào trong miệng vừa hôn vừa cắn. thịt ngực giống như cái bánh chưng, vừa mềm lại nhiều thịt, khiến Chu Cảnh Thâm vừa ăn một lần liền không thể dừng lại.
Chu Cảnh Thâm ngậm lấy đôi vυ" liếʍ láp một hồi, trên bầu vυ" non mềm đều là nước bọt và dấu răng hắn, núʍ ѵú sưng đỏ, ánh nước bóng loáng, vừa da^ʍ mĩ lại vừa diễm lệ.
Chu Cảnh Thâm thở hổn hển muốn tháo thắt lưng. Hắn không thể nhịn được nữa, mị lực của tiểu ma men thật sự quá lớn.
Không nghĩ đến Hàn Sắt Sắt vừa uống rượu lại dâʍ đãиɠ như vậy, sau này không thể cho cô uống nữa.
Ừm... Thật ra cũng không phải không thể uống...nhưng là chỉ có thể uống trước mặt hắn...
Hàn Sắt Sắt ngNng đầu, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ, hai tay nhỏ bé bám trên vai Chu Cảnh Thâm. Nhiệt độ ấm nóng trước ngực đột ngột biến mất, Hàn Sắt Sắt không nhịn được mở đôi mắt to mông lung nhìn về phía Chu Cảnh Thâm "Chú... chú...ưm..."
Một tiếng "ưm" kia vừa mềm mại lại quyến rũ, lại cố ý kéo dài thanh điệu như muốn lên án hắn có thể dừng lại.
Chu Cảnh Thâm đặt cô xuống sofa, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn, sủng nịnh hỏi "Muốn cái gì?"
"Ch..chú ~" Hàn Sắt Sắt muốn Chu Cảnh Thâm tiếp tục, qυყ đầυ nóng bỏng của hắn ở trước cánh môi cô ma sát, tiểu bức đã ngứa ngáy lắm rồi. Cô không nhịn được quấn lấy hai chân lên thắt lưng hắn.
Chu Cảnh Thâm cũng không ngăn cản, hắn dùng tính khí của mình tiếp tục ma sát cửa bức, cúi người dán lên mặt cô "Chú nào? Ngay cả cái tên của tôi em cũng không muốn gọi sao?"
Hàn Sắt Sắt nghĩ nghĩ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, lúng túng lầu vầu "Chu....Chu...."
Chu cái gì a?
Cô không phải không muốn gọi
Là do cô thật sự không biết nha!
Khuôn mặt tuấn tú Chu Cảnh Thâm trầm xuống, hơi tức giận cắn lên xương quai xanh cô "Chu Cảnh Thâm...tên của tôi là Chu Cảnh Thâm...đã nhớ chưa..."
BẠN ĐANG ĐỌC
Ba Ba Bạch Nguyệt Quang Thật Ngon
RomanceHàn Sắt Sắt đã đem chính mình đóng gói thật tốt dâng lên cho bạch nguyệt quang Chu Dĩ Trạch, xuân dược cho hắn cũng đã chuẩn bị tốt. Kết quả người dùng dược kia lại là Chu Cảnh Thâm, ba của bạch nguyệt quang ?!!! Sau đó, cô cứ như vậy mà trở thành m...