sugar daddy

260 22 10
                                    

°Lại một fic nữa dành cho couple Kokushibo × Kaigaku :3°
°Tên truyện ở trên tiêu đề °
°Tác giả : acajiex trên AO3°
°Tất nhiên là truyện này tui dịch bằng Google nên sẽ có nhiều thiếu sót, mong mọi người bỏ qua °
°Và... Truyện được lấy mà ko có sự cho phép của tác giả, nên tui sẽ xóa nếu như được tg yêu cầu nhé°
°Cuối cùng : ĐÂY LÀ CHAP CÓ YẾU TỐ R18 NÊN AI DỊ ỨNG THÌ MỜI ĐI HỘ Ạ, (mặc dù tôi biết cảnh cáo thì chẳng ai nghe đâu nhưng cứ ghi cho chắc :)) )
Ok let's go :3
_______________________

Việc này là ngoài mong đợi, Dự kiến ​​​​thời điểm cậu nhận được một dòng tin nhắn là một khoảng thời gian (ngoài ra không có gì khác cả :)). Nghĩ rằng khoảnh khắc chiếc limousine sang chảnh đỗ trước căn hộ của Kaigaku và người tài xế quen thuộc bước ra mở cửa cho cậu. Dự kiến ​​rằng cậu sẽ lại được đưa đến một khách sạn sang trọng nào đó và vùi dập một cách vô nghĩa trên tấm đệm.và điều cậu không lường được là bữa tối bất ngờ mà cậu được chiêu đãi. Tuy nhiên, bữa tối là một khoảng thời gian dài. Những cái đĩa cùng với những miếng thịt nhỏ . và phần lớn 'bữa ăn' được cho thêm rượu vang.

Mắt Kokushibo không rời cậu lấy một giây. Kaigaku không chắc điều gì đáng sợ hơn. Người đàn ông ngồi đối diện với cậu trong bộ vest đắt tiền, chống khuỷu tay lên bàn và đặt ngón tay lên môi khi gã nghiên cứu về Kaigaku, hoặc thực tế là những chiếc bàn xung quanh hoàn toàn trống rỗng và có lính canh túc trực xung quanh họ.

"Họ cũng sẽ tham gia cùng chúng ta chứ?" Kaigaku khịt mũi, cho miếng thịt nhỏ vào miệng.

Ánh mắt của Kokushibo không rời khỏi đôi môi của Kaigaku, quan sát một chút nước sốt đọng lại nơi khóe miệng của anh ta, và giọng điệu của anh ta không dao động khi anh ta trả lời, "ý cậu là vậy chăng ?"

Kaigaku nhíu mày lại với đối phương. Sự thật rằng nói chuyện với tên đàn ông thẳng thừng như vậy rất chán .

"Không nhé ." Kaigaku trả lời, mặc dù ý tưởng đó rất hấp dẫn. Bị đè trong khi những người khác theo dõi là một điều thú vị. Nhưng, Kaigaku lý luận, tốt hơn là nên thực hiện từng bước một. Cho đến nay, người đàn ông đã không từ chối  cậu bất cứ điều gì, nhưng cậu không thể coi như gió thoảng mây bay được . Cậu đã chăm chỉ để tìm được một người đàn ông giàu có và sẵn sàng tài trợ hào phóng cho cậu, đổi lấy thời gian trong ngày (hoặc ban đêm) của cậu. Chưa kể hấp dẫn.

Trên thực tế, điều đặc biệt đối với Kaigaku là đêm đầu tiên của họ không dẫn đến quan hệ tình dục ngay lập tức, mặc dù số tiền khổng lồ được trao cho cậu trước khi họ gặp mặt trực tiếp. Có phải anh chàng này đang tìm kiếm một người bạn tâm giao? anh đã nghĩ. Nhưng cái suy nghĩ ấy đã bị cậu ném đi khi gặp gã lần thứ hai. ờ thì cậu đã bị đè và đuổi ra ngoài gần như ngay lập tức. Kokushibo không muốn làm gì với cậu, không ôm ấp, không nói chuyện. Và bây giờ cậu ở đây, khoảng một tháng sau, ở một đất nước khác và trong một nhà hàng sang trọng mà cậu thậm chí không muốn biết giá cả (thực đơn thậm chí không có giá để bắt đầu).

Kokushibo không ăn. đó là lý do Kaigaku bỏ bữa ăn của mình. Cậu đã quen với việc bị nhìn chằm chằm, nhưng không phải theo cách này . Cậu đã bị nhìn chằm chằm với sự ghê tởm, căm ghét, ghen tị, thích thú và ham muốn và điều này không bao giờ xảy ra ... Kaigaku thậm chí không thể đặt một ngón tay lên hay mô tả nó. Đó là một cái gì đó giữa sự tò mò, chiếm hữu và thờ ơ. Điều duy nhất Kaigaku nhận được vào thời điểm này là sự cứng ngắc của Kokushibou và cái miệng của mình. Cậu chú ý hơn đến nó, đưa đầu lưỡi lướt qua mọi thứ nhiều hơn, để nước sốt đọng lại trên môi lâu hơn một chút, chơi với thức ăn của mình.

[allkaigaku]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ