Chương 11: Vì sao?

70 12 0
                                    

Buổi chiều ngày hôm sau nhanh chóng kéo đến, Iruma và Alice phải chia tay nhau tại cổng trường, ai về nơi nấy.

"Robin, hôm nay em rất mệt, có thể cho nghĩ một ngày không?"

Iruma mệt mỏi tựa đầu ra ghế, cả người cậu nóng rực.

Nhìn gương mặt xinh đẹp vươn chút mệt mỏi của cậu, Robin đáp:

"Ừm, có thể."

Chiếc xe nhanh chóng trở về biệt thự Naberius, lúc cùng Robin tiến vào, đám thuộc hạ canh giữ ngoài cổng cúi đầu xuống chào.

Iruma yếu ớt nâng lên nụ cười, sau đó phất tay.

Dừng chân ở cầu thang, Robin lo lắng hỏi:

"Iruma, có cần ta đưa lên phòng không?"

Iruma ngoảnh đầu nhìn xuống, cậu khẽ lắc đầu.

"Mọi người trong Naberius đều có việc để làm, em không phiền anh."

Nói xong cậu quay người tiến vào phòng rồi đóng cửa lại.

Robin dõi theo đến khi cậu khuất dạng sau cánh cửa mới từ từ xoay lưng làm nhiệm vụ của mình.

...

Bên trong phòng.

Iruma tùy tiện quẳng cặp sách sang một bên, cơ thể cảm thấy khó chịu, cậu ngả lưng xuống giường.

Nóng quá! Nhưng mình cũng cảm thấy lạnh.

Lúc mơ màng cậu thấy Robin đang ngồi trước mình, tay đang làm hành động gì đó, chắc là chữa bệnh.

Khi tỉnh lại đã là chiều tối, cậu ngồi dậy lấy chiếc khăn ấm đang đặt trên trán xuống, loạng choạng bước xuống giường.

"Iruma, em bị sốt cao, nằm yên đó."

Robin mang một ít cháo nóng và vài viên thuốc đẩy cửa vào, vừa nhìn thấy cậu muốn ra ngoài liền nhanh chóng tiến đến ngăn lại.

"Nào, ăn hết bát cháo rồi uống thuốc đi, như vậy mới nhanh chóng hết bệnh."

Iruma ngoan ngoãn gật đầu nhận lấy bát cháo trong tay Robin ăn thật nhanh sau đó bỏ thuốc vào miệng uống một ngụm nước.

"Chuyện em bị bệnh, đừng nói cho đương gia của anh biết nhé."

Nghe cậu nói, Robin suy nghĩ một chút rồi gật đầu.

Iruma mỉm cười, cậu đứng dậy nói:

"Vậy em ra ngoài đi dạo đây."

"Có cần ta theo không?"

Robin lo lắng nhìn cậu.

"Không cần đâu, anh còn việc của mình mà."

"Ừm, vậy nhớ cẩn thận, đừng hóng gió quá lâu, không lại phát bệnh."

Bỏ một mình Iruma đi dạo quanh vườn đúng là không an tâm nhưng kỳ thực Robin còn rất nhiều việc phải làm.

"Cảm ơn anh nhắc nhở."

Iruma một lần nữa nở nụ cười, nắm lấy hộp thuốc được đặt ngay ngắn trên ghế, một mạch chạy ra ngoài.

Nhìn cậu vui vẻ như vậy, nụ cười trên môi Robin bất giác nâng lên rồi khẽ lắc đầu.

[Kalego×Iruma] Ai Đã Đi Qua Mùa Mưa Năm Ấy | Yan_RosieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ