Chương 40

14 2 0
                                    

" Kim Nguyên Tài hắn không cần quá phận!" Lý thị khó thở công tâm, lung lay sắp đổ, may mắn có nha hoàn bên cạnh đỡ.

"Số ta sao lại khổ như thế. . . . . ." Lý thị buồn bã, thấp giọng khóc, nha hoàn đưa khăn tay qua "Phu nhân, ngài cũng đừng quá mức thương tâm. Hiện giờ lão gia ở Kim Gia chịu khổ, trên dưới Lý gia đều phải dựa vào ngài duy trì. Ngài nên chú ý thân mình a."

Lý thị ngàn tính vạn tính nhưng lại không tính đến Kim Nguyên Tài nói không giữ lời, đâu có chỉ cần nàng đem tin tức hai người Lý Tú Lan Lý Tú Mai nói cho hắn, sẽ để Lí Vinh trở về.

Lý thị che ngực, sắc mặt tái nhợt. Đã vì chuyện này quăng vào nhiều ngân lượng như vậy, ngàn vạn không thể từ bỏ giữa chừng. Nếu Kim Nguyên Tài phái người đi Hứa gia trại bắt người, vậy. . . . . . Sẽ gây sức ép cho hắn.

"Ai." Lý thị thở dài "Nếu lão gia có chuyện gì không hay xảy ra, ta có thể sống như nào?"

Miệng nói như vậy, trong lòng Lý thị lại ẩn ẩn nghĩ, nếu Lí Vinh thật sự gặp bất trắc, bà liền bán của cải cùng ngôi nhà này lấy tiền mặt, quay về Khang Huyền.

"Ngươi lại lấy chút ngân lượng đến Kim phủ tìm hiểu một chút, xem lão gia bình an hay không." Lý thị phân phó nói.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Trong Hứa gia trại một mảnh tốt lành, nơi nơi giăng đèn kết hoa, phòng ở Hứa Tam Oản dán đầy chữ hỉ màu đỏ. Chăn bông mua lúc trước cũng đã được thay mới, trong phòng một mảnh đỏ au. Trên bàn để nến long phượng, chung quanh nến để mấy khay gốm nhỏ, dùng để mấy loại quả mừng ngày thành thân.

"Tại sao không có lá bưởi cùng mầm thơm cho trùng tân (từ gốc là 冲新, nghĩa đại khái chỉ nước cho vào thùng tắm ấy, tui cũng không biết dịch như nào, nàng nào biết cứu với)?" Bà mối hỏi khố phòng trong của quản sự.

"Này. . . . . ." Quản sự nói "Đại đương gia nói cũng không phải cô nương, tắm rửa còn muốn để đồ vật này nọ trong thùng tắm làm gì."

"Ai nha!" Bà mối lo lắng "Đại đương gia thật là! Trùng tân này cũng không phải là chỉ dùng tắm rửa!" Nói xong, vội vã lắc mông đi ra ngoài phân phó hạ nhân xuống núi mua.

Mắt thấy ngày đại hỉ càng ngày càng gần, Lý Tú Lan không hiểu sao trong lòng khẩn trương. Cả ngày đều có điểm mất hồn mất vía, ngược lại Hứa Tam Oản không có cảm giác gì nhiều. Bởi vì tân phòng còn đang bố trí, hai người đành phải tạm thời ở tại phòng khách.

"Giường này quá nhỏ." Hứa Tam Oản bất mãn.

"Lớn như vậy làm cái gì? Cũng đủ cho hai ta ngủ." Lý Tú Lan nói.

Hứa Tam Oản cười cười, đem Lý Tú Lan ôm lên trên đùi, kéo tay Lý Tú Lan chơi đùa.

"Lan nhi, ta hiện tại đặc biệt vui vẻ."

Lý Tú Lan cúi đầu nhìn chằm chằm ngón tay chính mình cùng Hứa Tam Oản đan vào nhau, tim đập lợi hại.

"Đã nhiều ngày không gặp Đại Thiên cùng Phương công tử."

"Tiểu Dĩnh nói ở trên núi có điểm không thú vị, để Đại Thiên bồi y xuống núi đi dạo." Hứa Tam Oản nói.

Lý Tú Lan ngẫm lại, do dự mà mở miệng "Ngươi cảm thấy, Phương công tử đối với Đại Thiên có hay không. . . . . ."

Phu gả thay của đạo tặcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ