04

794 98 18
                                    

Tình yêu là gì?

Tình yêu là rung cảm giữa hai trái tim, là thái độ chân thành, là quan tâm thấu hiểu. Và khi đã yêu một ai đó, bạn sẽ yêu luôn cả những khuyết điểm của họ. Yêu chính con người họ chứ không phải chỉ yêu mỗi những ưu điểm.

Nhưng chúng ta chỉ toàn khuyết điểm thôi. Có lẽ là vì vậy nên chúng ta mới yêu nhau. Vì chẳng ai chịu yêu chúng ta cả. Cậu có thấy thế không?

Có lẽ vậy. Dù sao thì chúng ta cũng thật lòng yêu nhau mà, nhỉ?

Những thiên thần nhỏ giao tiếp với nhau bằng ánh mắt và bằng đôi môi, bằng thứ ngôn ngữ mà chỉ những người yêu nhau mới hiểu. Trong mắt người ngoài, đây là hai đứa xui xẻo đang nhìn nhau để tiếc thương cho số phận. Ánh mắt ấy chỉ là ánh mắt vô hồn của hai đứa thần kinh mà thôi.

Nhưng trong mắt họ, chỉ ánh mắt của đối phương mới có những tia yêu thương mỏng manh. Họ yêu ánh mắt ấy rất nhiều.

Chuông đã reo, giờ nghỉ trưa tới rồi. Bọn bắt nạt sẽ không rảnh rang để đi tìm em mà hành hạ đâu. Chúng sẽ tận hưởng đồ ăn ngon, ngủ trưa thật ngon giấc, chơi những trận game đầy vui vẻ. Chúng làm vậy mỗi ngày. Nhưng những điều bình thường và giản đơn ấy lại là điều mà có những người luôn ao ước.

Nhìn vào đôi mắt nâu, em hiểu ý nàng, chạy xuống thư viện trước, nàng theo phía sau. Lại trong khu sách chính trị, nhưng hôm nay không u ám, hôm nay dễ chịu hơn nhiều khi có người yêu ở cạnh.

Nàng cầm hộp cơm trưa với đầy những miếng cơm cuộn ngon lành lên. Cùng người mình yêu tận hưởng trong một góc nhỏ. Dani ôm em, Dani nấu ăn cho em, em đã có một khoảng thời gian ngắn được tận hưởng niềm vui như bao người khác. Và nó kéo dài hai tuần.

Hai tuần ở cạnh thiên sứ bé nhỏ, nàng đã làm được điều mình muốn rồi. Đã có được chỗ đứng trong lòng em, đã có thể ôm em vào lòng, để em khóc, tạm quên đi nỗi buồn.

Mọi thứ tưởng chừng như đã được cứu vớt. Nhưng nó lại một lần nữa bị đẩy xuống vực sâu.

Như thường lệ, em cùng nàng sẽ chờ ở thư viện cho đến khi dòng người thưa thớt. Tháng mười một, tuyết rơi trắng xóa, hai đứa ngắm tuyết thật lâu rồi mới rời đi. Tay trong tay dưới tiết trời giá lạnh, tay người nọ đặt vào túi áo người kia. Tai nàng ửng đỏ, miệng nhỏ chu ra thổi hơi ấm vào tay em, hai người cười ngây ngốc.

Chỉ là cảnh tượng ấm áp giữa trời đông ấy lại bị bọn Junsoo nhìn thấy, biết phải làm sao mới được đây? Hai đứa trẻ đứng sững người ra, tay và tay nắm chặt. Chúng đều nghĩ rằng, rồi sẽ vượt qua được thôi, sẽ vượt qua được tất cả, không có gì phải lo cả.

Ngày một gần hơn, rồi như những giờ nghỉ trước, hai đứa lại bị lôi đi. Trên sân thượng, tuyết rơi trắng xóa, trong tiết trời lạnh cóng của mùa đông Hàn Quốc, nhiệt độ đã chạm đến âm mười độ. Từng hơi thở đều biến thành cột khói, đến nỗi, em không thể phân biệt được đâu là hơi thở, đâu là khói thuốc.

- Chà, tao còn tưởng chúng mày là bạn cơ đấy. Hai đứa ngon thế này cơ mà.

Jaejin nâng cằm em lên, đôi mắt hắn đục ngầu, miệng cười quỷ dị, một nụ cười đã một thời gian không xuất hiện trong tâm trí em nữa. Lần này, em bất an quá.

Major Depressive Disorder - Daerin - CandyzNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ