Chapter 1: Chiếc khăn tay hình con thỏ

11.9K 508 49
                                    

Tân thánh nhân Rayne Ames miễn cưỡng bước đi trên hành lang dưới tầng hầm của nhà trường-trụ sở chính của Magia Lupus trong sự chán nản, anh chúa ghét phải làm ba cái việc phiền phức này nhưng với tư cách là một thánh nhân và đây vốn cũng là chỉ thị của thấy hiệu trưởng Wahlberg

'Ông già đó nói mật vụ của Innocent Zero đang ở gần đây. Chắc chắn chúng đang tìm cách nấu mình cho kĩ rồi...' Rayne nhớ lại lời dặn dò của thầy hiệu trưởng khi anh được triệu tập về đây để điều tra vụ việc

Anh biết dù đây là việc anh không muốn làm trong khi còn đang bận túi bụi tuy nhiên trong chính ngôi trường này lại đang có đầu mối rất lớn về Innocent Zero-một kẻ vô cùng nguy hiểm và mạnh hơn hẳn các thánh nhân, ngoài ra chính hắn đã giúp cho các thuộc hạ cũ của mình vượt ngục thành công. Có thể nói, tình hình của thế giới đang nguy cấp hơn bao giờ hết nên anh buộc phải nghiêm túc điều tra và hốt xác bằng được tên mật vụ

'Biết là thế, nhưng mà ở đâu mới được chứ.' Rayne bắt đầu hơi mất kiên nhẫn, khả năng cao tên đó đã cai trang thành học sinh và đang nhởn nhơ trên kia

Chợt anh quay đầu lại, và một tên nhóc tầm 15 tuổi ( hình như là năm nhất, và trông cũng quái đản không kém ) đang bước về phía mình. Cậu ta có một cái đầu nấm cùng đôi mắt màu vàng rất giống mắt của anh nhưng có đồng tử, đang mặc đồng phục áo choàng của nhà Adler ( xem ra lại gặp người cùng nhà nữa rồi ) và đang nhóp nhép một cái bánh có nhân kem, miệng liên tục lẩm bẩm: "Su kem là dinh dưỡng, su kem là lẽ sống của cuộc đời."

Nhưng cái vấn đề ở đây không phải là hành động có phần lập dị của cậu ta mà là cái bầu không khí đang bao trùm lấy cậu ta, Rayne trừng mắt, dò xét anh chàng đầu nấm: 'Cái đó không phải ma lực, nhưng thứ áp lực khủng khiếp đó...Tên này...'

"Mình phải nhanh chân hơn mới được." cậu ta lại lẩm bẩm, dù cái mặt trông đần độn và bất cần không thể tả, đã vậy còn đang ăn bánh su kem nên Rayne ban đầu nghĩ cậu ta chả có việc gì mà phải nhanh cả

Có điều nếu nhìn kĩ lại, tên nhóc đó coi bộ bị thương khá nặng, Rayne có nhìn rõ chúng thông qua nhiều vệt máu loang lỗ thấm qua chiếc áo choàng của nhà Adler, hình như nó đi cùng với tên nhóc tóc đỏ và em trai anh-Finn Ames. Xem ra, tụi nó kéo đến đây là có việc thật rồi. Dù hành động và mặt mũi chẳng ra tội phạm nhưng với thứ áp lực khủng khiếp đó thì e là không thể không kiểm tra rồi

Nghĩ là làm, Rayne xoay người, chặn đầu và mặt đối mặt với đầu nấm. Anh rút đũa phép ra, nói thẳng vào vấn đề chính: "Xin lỗi, tôi đang vội. Cậu cho tôi hỏi nhanh vài câu được không?"

Đứng trước một tên lạ mặt tự dưng chĩa đũa phép vào mặt, cậu ta vẫn bình thản ăn cái bánh, hơi ngạc nhiên hỏi lại: "Hở?". Coi bộ cũng không phải dạng vừa rồi

"Ơ." đầu nấm ồ lên vì đã hiểu ý đồ của anh

Rayne vẫy đũa phép, lập tức một con nhện có tám cái chân, miệng há hốc và 4 con mắt đu tơ xuống cạnh anh, anh lạnh lùng giải thích: "Sinh vật này sẽ đánh giá năng lực của cậu. Qua đó, tôi sẽ biết được cậu có thực sự là học viên hay không."

[RAYMASH] Bảo vệ kẻ lạ mặt định mệnh của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ