Rayne đi bộ trên hành lang, hướng về phía phòng 1106 của mình, cách nhà bếp tầm 5 căn phòng khác. Đột nhiên, ai ngửi thấy mùi một loại bánh rất quen thuộc tỏa ra từ phòng bếp. 'Hình như là mùi bánh su kem mà thằng nhóc Mash Burnedead hay ăn thì phải. Chắc là nó rồi. Cái trường này chỉ mình nó là ghiền bánh như thuốc phiện mà thôi.' ban đầu, Rayne không hứng thú với ba cái vụ này cho lắm nhưng rồi anh bất ngờ nghe thấy tiếng cười quen thuộc nhưng đã không nghe thấy trong nhiều năm nay-đó là tiếng cười của Finn, đứa em trai bé bỏng của anh, đã bao năm rồi anh mới nghe thấy tiếng cười tươi và rạng rở đến thế của thằng bé. Có chút hơi tò mò cũng như thấy cửa đang mở hé nên anh nhìn vào bên trong
Trong căn bếp nhỏ của kí túc xá nhà Adler, Mash và em trai anh và cũng cậu bạn cùng phòng của cậu-Finn Ames đang cùng làm bánh su kem và nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Mặt cả 2 đứa đều dính đầy bột mì và nhân kem, xem ra ban nãy Finn cười là vì mới xảy ra có chút sự cố khi làm bánh dưới sự hướng dẫn của Mash. Tuy bên ngoài vẫn không thể hiện cảm xúc nhưng thực ra trong lòng Rayne đã luôn mong muốn Finn được hạnh phúc và giờ đây chính Mash Burnedead-đứa trẻ vô năng, người đã biết bao lần bảo vệ em trai anh đang bầu bạn với Finn. Đối với anh, thiện cảm đối với Mash cũng như niềm hạnh phúc đang càng ngày được dâng lên. Mong rằng, nếu cả thế giới quay lưng với Finn thì anh và Mash sẽ là người vứt bỏ thế giới để ở bên cậu.
Chợt, anh thấy Mash chuyển qua bóp kem, nặn thành hình con thỏ con.'Trông cũng dễ thương phết. Vậy ra nó cũng thích thỏ à.' , cậu làm đâu đó tầm 6 con, mặt Finn có chút biến sắc, xen lẫn ngạc nhiên và buồn bã. Miệng Rayne hơi hé mở, lông mày nhướng lên
"Sao thế, Finn?" Mash dừng tay một chút, hỏi cậu bạn đang có vẻ không vui của mình
"À không có gì, chỉ là tớ có hơi..." Finn đưa mắt về phía mấy cái bánh được nặn thành hình con thỏ con
"Ý cậu là mấy cái này hả?" Mash nhìn mấy bé thỏ mình vừa mới nặn xong rồi nói với Finn: "Tớ định làm tặng cho một ông anh kì lạ. Thấy tóc 2 màu giống cậu, nhưng cái nết cục súc và đáng sợ khác hẳn cậu." Mash ngơ ngơ nói
"..." Rayne đen mặt nghe Mash nhận xét mình dù nghe đúng thật sự
"Cậu gặp anh ấy hồi nào vậy?" Finn hỏi tiếp, có vẻ dồn dập hơn
"Lúc đó tớ vừa mới oánh xong anh bạn ma nhãn và đang trên đường cứu Lemon thì tự dưng bị anh ta chặn lại. Ông anh đó nói vài lời chưa cho tớ đáp lại cái phi mấy chục thanh kiếm vào người tớ. Cái đến khi tớ xưng tên thì bỗng dưng lảm nhảm cái gì đấy xong xin lỗi tớ. Nhưng tớ đang hơi bực nên từ chối. Ổng im lặng rồi mới tặng tớ khăn tay hình con thỏ, nên tớ đoán là ổng khó ở quá nên thích chơi với thỏ cho lành. Nhờ cái khăn đó mà ma nhãn mới có thể ăn bánh su kem với tớ đó." Mash kể lại lần chạm trán với Rayne
'Hóa ra nó làm bánh cho mình sao?' Rayne nhìn cậu đem bánh vào lò nướng
"Thì ra là vậy ư." Finn ủ rũ nói, cậu vẫn còn rất phiền muộn việc xa cách với anh trai suốt nhiều năm nay
"Mà ổng là anh em cùng cha khác ông nội với cậu à Finn?" Mash hỏi với mặt ngơ ngơ vô (số) tội, miệng nhâm nhi mấy miếng bánh mới ra lò
BẠN ĐANG ĐỌC
[RAYMASH] Bảo vệ kẻ lạ mặt định mệnh của tôi
FanfictionThánh nhân Rayne Ames là một người rất xa cách với xã hội vì anh vốn là một người rất cộc cằn, tàn nhẫn và không giỏi giao tiếp đàng hoàng. Tuy nhiên, nguyên nhân chính là do anh cho rằng thế giới này thật tồi tệ chỉ vì những luật lệ và định kiến bấ...