Trong một khoảnh khắc, Jason không chắc điều gì đã đánh thức mình thì ai đó giật mạnh mũ bảo hiểm của anh và anh nhớ cảm giác lạnh giá của những ngón tay trượt dọc cổ anh như thể đang tìm kiếm chốt. Ai đó đang cố cởi mũ bảo hiểm của anh ra nhưng bởi âm thanh càu nhàu mà họ không thành công.
Jason cũng không mong đợi họ nhưng mọi giác quan của anh đều nổi loạn khi một người lạ chạm vào mình. Anh hất đầu về phía trước mà không có sự kiềm chế. Anh biết đó không phải là một trong những người anh em của mình vì họ biết cách cởi nó ra và bản năng của anh sẽ không bị kích động bởi những người anh em của anh ở gần.
“Má—” Jason tự ngắt lời mình khi cơn đau xuyên qua đầu anh.
“Oa, cẩn thận!” ai đó hét lên.
“Đó không phải là tôi.” Jason nhận ra giọng nói đó là Superman và anh rên rỉ.
Giọng nói đầu tiên đến gần hơn. “Tôi không cố ý làm anh giật mình đâu,” những từ đó hướng thẳng vào Jason bằng một giọng vui vẻ khó chịu. “Chúng tôi chỉ đang thắc mắc liệu anh có ổn không khi ở dưới đó. Đã ra khỏi đó một thời gian rồi còn gì."
Không khí có cảm giác gần gũi, nên có khả năng anh đang ở trong một căn phòng. Khi cơn chóng mặt đã đủ giảm bớt, Jason cảm thấy tự tin khi đối mặt với thứ %#$@show đang chờ đợi mình, anh mở mắt ra.
Anh đang ở trong một căn phòng với những bức tường trắng. Đồ nội thất duy nhất trong phòng là chiếc ghế mà anh đang bị trói. Mắt cá chân, đùi và cổ tay của anh bị còng an toàn cùng với một dây đeo quanh ngực. Chiếc dây đeo đó đã giết chết xương sườn bị gãy của anh, nhưng anh không nghĩ rằng đó là sự tra tấn có chủ ý. Nếu xương sườn của anh không bị gãy thì nó sẽ rất thoải mái. Giữ cho anh không cong lưng ra khỏi ghế nhưng không hạn chế hơi thở của anh.
Họ có nghĩ anh là một meta không? Có lẽ. Nếu không, họ sẽ có cuộc trò chuyện của anh trong vịnh y tế. Thấy rằng họ vừa bắt cóc anh khi anh rõ ràng không phải là con chó hàng đầu, Jason không hy vọng họ biết nhiều về anh. Họ thật ngu ngốc (cố ý giữ như vậy, cảm ơn Batman), không ác ý.
Nếu họ cho anh uống thuốc giảm đau thì đó không phải là thứ có tác dụng.
Bên phải anh có một tấm gương hai chiều và ngay bên vai trái anh có thể nhìn thấy khung cửa.
Đứng trước mặt anh, là Flash, hai tay anh ấy vẫn giơ ra phía trước như thể anh ấy đang trấn tĩnh một con vật bị ma ám vậy. Superman bên cạnh với khuôn mặt thất thần và sau lưng là Wonder Woman.
“Không nên chạm vào mũ bảo hiểm,” Đôi mắt của Jason bị thu hút bởi Wonder Woman, người trông có vẻ tức giận vì anh đang nói, có lẽ anh đã không nói đúng. Superman cau mày và trông có vẻ khó chịu, vì vậy Jason cố dùng giọng điệu trịch thượng nhất của mình. “Nó không tốt cho sức khỏe của bất kỳ ai. Điều gì sẽ xảy ra với tất cả những quả bom trong đó sẽ phát nổ và lấy đi đầu của tôi và tay của các người."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Batfamily ] - Bí mật
FanfictionTác giả: InvalidStuff Jason đang làm việc bí mật thì bị bắt cóc bởi Justice League. Người dơi ở ngoài thế giới khiến anh chị em của anh ấy phải tranh giành để tìm anh ấy. Trong khi anh phải tìm ra cách để không bị gửi đến Arkham và giữ bí mật về sự...