Chương 3 - Kết cục A (phần 1)

346 45 2
                                    

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 3 - Kết cục A (phần 1)

Harry mở cửa nhà, cậu cảm thấy vô cùng mệt mỏi, người đàn ông ấy giống như một làn khói không bao giờ có thể chạm vào, cậu cố gắng bắt lấy nó trong vô vọng, khiến người cậu đầy vết thương, vô cùng chật vật, lại như cũ không thể nắm bắt được.

Trong bóng tối cậu thở ra một hơi, rồi cáu kỉnh vuốt tóc, quyết định ngâm mình trong bồn tắm, biết đâu có thể gột rửa phiền muộn trong người?

Đèn đột ngột bật sáng, cậu không kịp thích nghi mà chớp mắt.

"Anh đã ở đâu?" Ginny ngồi trên sofa, không nhìn lại.

Cậu cau mày nói với giọng điệu lạnh lùng, "Anh vừa mới từ văn phòng Thần Sáng tan làm, Gin, sao hôm nay em lại tới đây?"

"Văn phòng Thần Sáng ư?" Ginny mỉm cười, quay đầu đi. "Harry, anh nên biết rằng anh chưa bao giờ là một kẻ giỏi nói dối, tất cả những gì anh trông đợi lại là sự khoan dung của em dành cho anh."

Nữ phù thủy đứng dậy, giống như hồi năm lớp sáu, dáng vẻ kiên quyết cùng tuyệt vọng đi về phía cậu, đặt tay lên ngực cậu, "Anh đã tan làm từ buổi trưa hôm nay rồi đúng không?"

Cậu cười gượng, "Gin, ngày mai hoặc ngày kia chúng ta lại nói chuyện được không? Anh biết mình không nên lừa dối em, nhưng hôm nay anh thực sự không có sức để nói chuyện với em."

Ginny vỗ tay lên ngực cậu rồi xé toạc chiếc áo sơ mi của cậu một cách bất ngờ khiến cậu không kịp phản ứng.

"Oa." Cô ngẩng đầu nhìn cậu "Trông rất hoang dã, anh muốn giải thích sao?"

Cậu cúi đầu, ngơ ngác nhìn vết đỏ quên tẩy trên người, thở dài, lấy tay che mặt, "Gin, anh cũng không biết nên nói cái gì..."

Nữ phù thủy trước mặt bình tĩnh gật đầu, "Em đã sớm có linh cảm, em biết trong lòng anh không hướng về em, nhưng em đã lâu không gặp được người ở bên cạnh anh, em thật sự có niềm tin rằng anh sẽ nhìn đến em.. ."

Cậu chán nản tháo kính ra, gãi đầu một cái: "Ginny, em là một cô gái tốt, nhiều năm như vậy anh đều coi em như em gái... Anh rất xấu hổ vì đã làm chuyện như vậy, hơn nữa vẫn luôn lừa dối em, anh không phải cầu xin em tha thứ, nhưng anh thực sự xin lỗi."

"

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
[Snarry - SSHP] Khói thuốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ