chương 2

899 20 0
                                    

Cre ảnh: Manga DC.

                  ================

Sherry choàng tỉnh sau một đêm không mấy ngon giấc, cô dụi mắt trông thật uể oải, cảm giác đau nhứt lan truyền đến khiến cô có chút cau mày vì khó chịu. Cô nhanh chóng xuống giường đi vệ sinh cá nhân, khoác chiếc blouse thường ngày vào rồi bước vào chiếc xe Porches đang đậu sẵn dưới sân vườn. Dự cảm hôm nay là một ngày không mấy suông sẻ, cô rầu rĩ chóng cằm nhìn ra bên ngoài cửa sổ, ánh mắt có chút luyến tiếc những cảnh vật thường ngày, cô ao ước có được sự tự do, ngày ngày thỏa mình bay lượn trên bầu trời, đôi lúc cô cảm thấy bản thân thua cả 1 loài chim nhỏ bé, suốt ngày bị giám sát, giam giữ trong một cái lồng sắt vô hình.

Gin loáng thoáng nhìn qua tấm gương chiếu hậu, ánh mắt hắn sắc lại như đâm thẳng vào tâm trí cô, khóe miệng hắn nhoẻn cười, đơn giản mà nói Gin là kẻ không dễ dàng bị qua mặt bởi hắn không mất quá nhiều thời gian để biết được đường đi nước bước của những kẻ bên cạnh mình, hiển nhiên Sherry cũng không phải một ngoại lệ. Hắn biết việc cô cố gắng cày ngày cày đêm để sớm ngày hoàn thành công trình APTX-4869 là vì sự an nguy của cô và cả người chị gái yêu quý của mình, sau khi thí nghiệm này thành công thì cô chắc là có thể cùng chị gái xin phép rời khỏi cái tổ chức tàn độc cùng đàn quạ đen hôi tanh mùi máu sẵn sàng vì "lợi ích" của chúng mà ra tay với một người không một chút nhân nhượng. Nghĩ đến đây hai tay Gin vô thức nắm chặt vô lăng, hắn yêu cô - điều đó ai cũng biết, trên hết là khi cô có thể rời khỏi tổ chức thì đó cũng chính là ngày hắn mất đi "người thương" của mình.

Chiếc xe dừng lại tại một công ty dược, từ trên xe một người đàn ông có mái tóc ánh bạc bước xuống, hắn bước ra sau mở cửa cho cô.

-Đến nơi rồi, cô muốn tôi bế xuống hay sao mà cứ ngồi lì ở đấy vậy, Sherry!_hắn cố tình giở giọng trêu ghẹo cô.

Cô ngồi trên xe ậm ừ cho qua không lấy một cái liếc nhìn, chậm rãi bước xuống xe, cô khẽ thở dài bước vào phòng Lab, chưa gì đã xào xáo cả lên, Sherry chán ngấy với việc suốt ngày phải giải quyết cái mớ hỗn độn của những tên hậu đậu trước mặt, ánh mắt cô khẽ liếc nhìn xuống cái đống chai lọ thủy tinh đang bể tan tác dưới nền gạch thì cũng thừa biết đã xảy ra chuyện gì rồi. Cô cau mày khó chịu rồi bước vào phòng của mình tiếp tục làm việc, nhìn đống hồ sơ, tài liệu được sắp xếp lộn xộn trên bàn, cô đưa tay đập vào trán mình xoa xoa. Thầm nghĩ hôm nay có lẽ là một ngày dài mệt mỏi đây!

Không biết cái vòng lặp thời gian này bao giờ mới kết thúc đây, nhìn tiến độ công việc cứ dậm chân tại chỗ chẳng lấy một bước tiến mới mà trong lòng cô có chút không mấy vui vẻ. Cô đứng bên đống giá đỡ thí nghiệm lần lượt đổ từng hóa chất vào nhau... Bùm, hình như lỡ đổ dư một ít rồi thì phải. Đang viết lại tường trình sau mớ thí nghiệm vừa tiến hành, cô nghe vọng từ phía bên ngoài có tiếng cãi vả, định mặc kệ cho đám người đó muốn làm gì thì làm nhưng dường như bọn họ không lấy một chút kiêng nể mà càng ngày càng lớn tiếng, cô tức giận ấn mạnh đầu bút khiến nó gãy ngòi, vứt bảng báo cáo xuống bàn làm việc cô mạnh bạo đẩy cửa bước ra ngoài chỉ thẳng mặt một tên đang hăng máu như muốn lao vào đánh nhau.

[Ginxsherry] Cơn ác mộng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ