trời dần về đêm, hàn quốc không phải lúc nào cũng sẽ nóng bức như lúc này. hiện tại đang là đỉnh điểm của mùa hè, thời tiết có thể lên đến 34 35 độ. nóng bức cho nên chóng tức, yoon sungwon tay cầm cái quạt nhựa vẩy qua vẩy lại để kiếm chút hơi mát. nhưng có vẻ như vẫn khó có thể ngăn cản giọt mồ hôi chảy xuống khuôn mặt đang đỏ lên vì nóng của nó.
nó không phải người sẽ thức đêm để hóng chuyện nhưng anh nó đã năm đêm rồi chưa thấy về nhà. và điều đó đã đả động đến bản năng người nhà của nó rất nhiều. anh nó là một con báo. không đùa. anh ta báo nhà báo cửa, báo cha báo mẹ, báo cả đứa em chung nhà là nó luôn.
để xem nào mới ở với nhau được vài tháng mà anh ta không đem người về nhà thì cũng mất tăm biệt tích vài ngày. cứ hở ra là anh ta sẽ vác con xe phân khối lớn kia chạy dọc đường phố làm loạn và rồi sẽ trở về vào buổi sáng với chiến lợi phẩm. đôi khi là đồ ăn, đôi khi lại là đồ uống, toàn những thứ mà yoon sungwon không thể sử dụng.
bạn bè của anh này cũng không phải dạng vừa. toàn mấy tên mặt mũi lúc nào cũng nhăn như đít khỉ, nhìn vào tên nào cũng thấy toát mồ hôi hột. yoon sungwon không muốn đụng chạm quá nhiều nhưng mà dù gì anh ta cũng là anh của nó thế nên nó coi như là có liên quan đến anh ta đi.
"choi wooje." đang ngồi ngắm nhìn màn hình máy tính thì yoon sungwon bị tiếng ồn bên dưới nhà làm cho giật mình.
"anh minseok đó ạ?" nó rời ghế đi xuống nhà.
"ơ. sungwonie chưa ngủ sao?" đó là anh minseok bạn của người anh cùng nhà với nó.
trong tất cả những người quen của anh trai thì sungwon thấy anh minseok là người dịu dàng nhẹ nhàng nhất. anh cứ như một thiên thần vậy. chỉ cần nó muốn gì là anh sẽ sẵn sàng mua cho nó luôn và không đòi lại bất kì thứ gì từ nó cả. đúng vậy anh minseok là hiền nhất.
"dạ em đang chơi game." nó đi xuống bếp rót ra một cốc nước cho minseok. còn minseok thì thả người xuống chiếc sofa êm ái ở phòng khách. "hôm nay anh wooje không đi với anh ạ?"
"anh còn đang tưởng nhóc đó ở nhà nên mới qua kiếm nè." minseok cầm cốc lên uống một ngụm. đã khát hơn hẳn.
"anh ấy đi cả tuần rồi chưa về. chưa có lần nào mà anh ấy đi lâu như vậy." sungwon trầm ngâm. nó nghĩ cũng lạ. bình thường choi wooje sẽ đi vài ngày rồi về và lại đi tiếp nhưng lần này thì thậm chí chẳng thèm nhắn cho nó lấy một cái thông báo.
"chà đã đi cả tuần rồi cơ à." minseok cũng xoa xoa cằm. rồi cậu đứng dậy. "thôi được rồi. anh chỉ qua một chút thôi. có gì anh sẽ báo em sau nhé." nói xong thì liền quay người đi ra cửa. sungwon đi theo, nó bám lấy gấu áo anh minseok nhỏ giọng nói.
"anh wooje. anh ấy ổn không ạ?"
"anh của sungwonie không sao đâu. chỉ đi lâu một chút thôi. có gì anh sẽ báo lại mà. anh đi nhé." minseok xoa xoa đầu nó rồi cười và lên xe rồi đi mất.
sungwon cũng đóng cửa rồi khoá trái cẩn thận như những gì đã được wooje dặn dò rồi đi lên phòng và lại cắm đầu vào chơi game, mệt rồi thì lại lên giường đi ngủ.
xe của minseok dừng trước một toà nhà cao tầng, người bảo vệ đi đến mở cửa cho cậu một cách đầy thành kính. minseok bước ra. cậu bước từng bước nặng nhọc vào sảnh chính rồi đến thang máy. ryu minseok thở dài. phải nói sao với nhóc sungwon đây, chả nhẽ nói là anh của bé làm xã hội đen rồi bị bọn người cũ úp sọt xiên cho tí thì mất cái mạng?
BẠN ĐANG ĐỌC
[T1] Gangster paradise.
Actiontác giả: bánh bí ngô. ooc. các tình tiết không có thật. tuyệt đối không tin vào những gì được viết ra.