Warning: Omegaverse, 🔞
Tôi thích cặp này, quá là hợp gu tôi😘
Tui cũng không chuyên về omegaverse cho lắm nên có gì sai sót thì xí xóa giúp nhé😅
❤❤❤
Nửa đêm, Xuân Trường đang ngủ thì bỗng dưng nghe tiếng đóng cửa rất mạnh, anh chắc là Ngọc Chương mới đi chơi về nên cũng yên tâm nằm lại giường, cố gắng tiếp tục giấc ngủ còn dang dở. Một lúc sau, anh lại nghe thấy tiếng lục đục xả nước phát ra từ trong nhà tắm.
Lúc này, Xuân Trường lấy làm lạ, anh biết rõ người bạn cùng phòng của mình thường xuyên có show diễn ở các quán bar hoặc nếu không thì lâu lâu lại đi tiệc tùng với bạn bè đến nửa khuya mới về. Nhưng dù vậy, hắn cũng rất lịch sự mà cố gắng không gây ồn khiến anh phải mất ngủ như hôm nay. Nghĩ thế Xuân Trường liền lo lắng ngồi dậy, mở cửa nhà tắm vào xem hắn có sao không?
Khi anh vừa bước vào thì đã một phen choáng váng bởi một mùi rượu vang pha lẫn hương gỗ tuyết tùng nồng nặc phủ khắp phòng. Sau đó anh nhìn thấy Ngọc Chương, người vẫn còn mặc đầy đủ quần áo đang ngâm mình trong bồn tắm.
- Em bị gì thế?... Thấy trong người khó chịu sao?
- Em không sao đâu. Anh cứ ngủ đi.
Ngọc Chương trả lời. Hắn gắng sức để giọng mình nghe như bình thường, cố vờ như không có chuyện gì xảy ra trong khi cơn nóng của hắn ngày càng tệ hơn. Mẹ nó! Không biết thằng khốn nào đã chơi hắn một vố.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Nhưng Xuân Trường nhìn thấy Ngọc Chương như thế thì anh làm sao mà yên tâm đi ngủ. Dù lượng pheromone của hắn đang phát ra một cách không kiểm soát cũng đủ để anh hiểu hắn đang gặp phải vấn đề gì.
- Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi. Không có gì đáng lo hết... Anh mau đi đi.
Hắn vừa nói vừa thở dốc, giọng cũng bắt đầu khàn đi.
Xuân Trường nhìn bộ dạng chật vật kia thì trong lòng thấy vô cùng bối rối.
Cậu chàng rapper Hà thành đối với anh lúc nào cũng là một hình mẫu đáng ngưỡng mộ. Người ta hay gọi đùa hắn là Hoàng tử không phải bởi vì hắn đẹp trai như các hình mẫu trong truyện cổ tích mơ mộng, mà chính là vì hắn vô cùng tài giỏi, phóng khoáng nhưng lại cho người đối diện cảm giác tin cậy tuyệt đối.
Thậm chí, có đôi khi Xuân Trường còn nghĩ rằng nếu trời có sập xuống nhưng chỉ cần hắn nói "anh không sao đâu" thì nhất định anh sẽ không xảy ra chuyện gì.
Cho nên bây giờ, một bên thì anh muốn nghe lời, bên còn lại thì cũng không nỡ để hắn một mình.
- Anh đi ra mau đi. Em có cách để giải quyết.
Đầu óc hắn giờ mụ mị, không rõ mình đang nói cái gì. Cố gắng dùng chút sự tỉnh táo còn lại của mình, hắn với tay định với lấy chiếc điện thoại, hắn cần ai đó để giải quyết vấn đề này.
- Khoan đã!
Dựa vào sự hiểu biết của Xuân Trường đối với người kia thì anh cũng đoán được hắn đang muốn làm gì. Anh giành lấy cái điện thoại trong của hắn rồi đưa tay xả hết nước trong bồn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Rap Việt 3] In the night
Fanfiction♡ 18+ ◇ Đây là fanfic nên tất cả mọi thứ đều không có thật. ♧ Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả ♤ Vui lòng không mang đi đâu. Đặc biệt cấm share cho các nhân vật có liên quan.