C133: Nói chuyện xong rồi, Bé trả lại cho Gấu đi

2.8K 184 12
                                    

Hai người tính toán xong xuôi cả rồi, tài khoản ngân hàng cũng mở online mọi thứ đâu đó hết, chị gom lại mấy cái thẻ của mình cất đi, "Rồi xong nha, còn ký uỷ thác thì hôm nào rảnh hai đứa lên ngân hàng ký nữa là xong."

Bạn Gấu đột nhiên kéo tay chị lại.

- Sao?

- Gấu không dám giấu Bé nữa, cũng không xài mà không báo trước với Bé. Đừng giận Gấu nữa nha. - Vừa nói vừa cầm mấy cái thẻ của mình nhét vào tay chị.

Minh Triệu nhướn mày rút tay lại, không cầm "Nếu vậy thì Gấu quản hay Bé quản cũng có khác gì đâu. Gấu biết xài hợp lý là được rồi."

Bạn Gấu rầu rĩ không vui, chị nhà vẫn còn giận. Bạn Gấu im lặng một lát, "Nói chuyện xong rồi, Bé trả lại cho Gấu đi."

Chị sửng sốt, không hiểu ra sao, chẳng lẽ mình cầm nhầm cái gì của bạn Gấu? Nhưng mà nhìn tới nhìn lui trong tay cũng đâu có cái gì của bạn Gấu đâu? Chị nhíu mày nghi hoặc hỏi

- Trả Gấu cái gì?

Bạn Gấu im lặng không nói, đứng dậy đi về phía chị, dang tay ôm chị vào lòng, đầu vùi vào trong hõm vai chị dụi dụi, thanh âm rầu rĩ nhẹ nhàng "Trả cho Gấu chị Bé mà ban nãy dịu dàng an ủi bạn Gấu đi."

Bé Gấu như vậy, thật đúng là chọc người thương tiếc. Chị vốn dĩ cũng nguôi giận rồi, lúc này bé Gấu lại nhõng nhẽo đáng yêu như vậy, chị thật sự là cứng không được nữa, trong lòng lại có chút buồn cười cách bạn Gấu làm lành, ấu trĩ trẻ con, nhưng mà hiệu quả thật.

Thôi thì tha cho bạn Gấu vậy.

Chị nâng tay nhẹ nhàng xoa đầu Kỳ Duyên. Kỳ Duyên có thể cảm nhận được lồng ngực chị chấn động một chút, theo sau liền có thanh âm mang theo ý cười "Được rồi, không giận Gấu nữa."

Nghe chị nói vậy, ngẩng đầu lại nhìn thấy nụ cười cưng chiều kia, Kỳ Duyên vui mừng ôm chị càng chặt.

- Trong người còn khó chịu không?

Kỳ Duyên mới nhớ đến gì đó, đỏ mặt lắc lắc đầu "Hết rồi.", trải qua một hồi um sùm sáng này, có đau cũng bị sợ hết rồi.

- Vậy bữa nay Gấu ở nhà nha, Bé chạy qua bên xưởng coi mẫu cái rồi về. Người ta hẹn mấy bữa nay mà quên mất.

- Gấu chở Bé đi.

- Thôi được rồi, Bé đi xíu về liền. Gấu ở nhà ngoan đi. Bữa nay Bé muốn ăn mì Ý chay.

Kỳ Duyên nhìn đồng hồ, cũng quá giờ ăn trưa rồi, "Ò, vậy để lát chiều Gấu nấu cho nha."

Chị gật đầu "Rồi vô phòng nằm đi, còn nhắm mà khoẻ thì qua phòng tập. Bé đi cái nha."

——————

Chị nói là đi một xíu, nhưng đến gần 7 giờ tối chị mới về tới nhà. Vừa mới đưa tay lên thôi thì cánh cửa đã mở ra trước, Kỳ Duyên đứng đó, ánh mắt giận dỗi, chỉ về phía đồng hồ, sau đó đi về phía sopha khoanh tay ngồi phịch xuống.

Minh Triệu cũng biết hôm hay mình về trễ, chỉ đành thuận theo dỗ dành bạn Gấu "Có việc đột xuất nên Bé chạy qua shop luôn, có nhắn Gấu rồi mà."

[TRIỆU DUYÊN][LONGFIC] NGHỀ NÀY KHÔNG DỄ LÀMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ