*Không tìm thấy raw, edit dựa trên convert, không chính xác từng chữ.
*Không thích vui lòng click back.
Đột nhiên nghe Tình Minh chất vấn, cả người Ngọc Tảo Tiền không khỏi cứng đờ.
Nguyên bản, Ngọc Tảo Tiền cũng không có bất kỳ động cơ gì không an phận, chỉ không muốn Tình Minh mặc đồ vừa lạnh vừa ướt đi ngủ thôi, chẳng biết sao Tình Minh lại nhìn mình với ánh mắt sợ hãi như thế. Cảm giác khó xử như thể đi ăn trộm bị bắt tại trận vậy, cổ tay bị Tình Minh nắm chặt cũng run rẩy không ngớt.
Bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí yên lặng như ngưng trệ. Ánh trăng chiếu trên lồng ngực trơn mịn, trắng như tuyết của Tình Minh lộ ra sau lớp áo gấm, phản chiếu vào con ngươi u ám của Ngọc Tảo Tiền.
Lồng ngực Ngọc Tảo Tiền bỗng cảm thấy nóng ran, yết hầu hắn gian nan cất lời: "Nghe lời."
Cổ tay nhanh chóng tránh thoát sự kiềm chế của Tình Minh, thừa dịp y còn bất ngờ chưa phản ứng kịp, tay nhanh như chớp, dùng sức giật tung thú y đã cởi một nửa của Tình Minh, rồi nhanh chóng dùng cẩm y khô ráo mặc lên.
"Chung quy bị cảm không tốt."
Hành động của Ngọc Tảo Tiền nhanh như sét đánh chẳng kịp bịt tai, xong xuôi, vội vã xoay người rời đi rồi ném lại một câu không đầu không đuôi.
Đối với hành vi vừa thô lỗ lại vô lễ của Ngọc Tảo Tiền, Tình Minh có hơi giận. Tuy vậy, cảm giác cả cơ thể dễ chịu hơn hẳn thật, cẩm y khô ráo ấm áp, thêm mấy tầng chăn dày mềm mại, sự đau đớn do trọng thương cũng giảm đi ít nhiều.
Quang cảnh này khác hoàn toàn so với sào huyệt yêu quái âm u quỷ dị trong hình dung của Tình Minh. Trong ốc xá bài trí cực kỳ đẹp mắt và trang nhã. Khung thêu, án thư, lư hương, trà cụ, đàn cầm, đầy đủ mọi thứ. Tình Minh quét mắt nhìn một lượt, lòng vô cùng hiếu kỳ, vậy mà Ngọc Tảo Tiền lại ở trong ốc xá khác biệt hoàn toàn với bên ngoài như vậy. Nghĩ ngợi một lúc rồi dần chìm vào giấc ngủ bình yên.
Trong lúc ngủ mê man, Tình Minh phát hiện, hình như trong lúc đó, Ngọc Tảo Tiền dém chăn cho mình mấy lần, nhưng bởi quá mệt mỏi nên y cũng không hề mở mắt. Sau khi ngủ say, hình như lại xuất hiện mộng cảnh, bởi trọng thương, linh lực trong cơ thể vô cùng yếu ớt, nên cũng chỉ thấy được một mảng trắng sáng mơ hồ, ra sức nhìn kĩ mới thấy được lờ mờ bóng dáng ai đó cầm cung chạy về phía mình.
"Tình Minh, ta nhờ Hồ Điệp Tinh tìm ngươi ở trong mộng. May quá, cuối cùng cũng gặp rồi! Giờ ngươi đang ở đâu? Nơi đó có an toàn không? Sau khi ngươi mất tích, cả kinh thành như dậy sóng! Ngươi bị yêu quái bắt sao? Mau nói địa điểm cho ta. Ta tới cứu ngươi..."
Giọng nói đầy lo lắng của Nguyên Bác Nhã lúc liền lúc đứt, Tình Minh chẳng thể nào nghe rõ, đành an ủi hắn:
"Bác Nhã, yên tâm, ta không có việc gì."
Nhưng ai ngờ, âm thanh phát ra lại cực kì mỏng manh, không có linh lực hỗ trợ nên nhanh chóng tiêu tán như khói mờ. Tình Minh gắng sức phát ra tiếng nhiều lần, không biết đối phương có nghe thấy không, nháy mắt, mộng cảnh mơ hồ cũng biến mất chẳng thấy, lại chìm vào giấc ngủ sâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TảoTình] Đoạt mộng lệnh
FanfictionGiữa quá khứ thống khổ và khát vọng hướng về ngươi. Tình Minh, hãy nói cho ta biết, ta nên làm gì đây...? Tác giả: Tôm hùm đất https://xiaolongxia044.lofter.com