i've got my eyes on you

430 36 8
                                    

/300622/ 

messenger

"m ơi, nốt ván này t nghỉ nha"

"ok"

...

garena liên quân mobile

"hí hí, hăi các cậu nha"_quý

"gì mà 3 sp v"_bâng

"tin ad nha"_quý

"bâng đi rừng đi"_cá

"biết biết"_bâng

...

"ô ô, bâng bâng cíuuuu"_quý

"cảm ơn ad nhé"_quý

"ad hay vãi"_cá

"tí ra kết bạn nha"_quý

"ừm"_khoa

"ad trầm v"_quý

"xin lỗi"_khoa

"ơ, không không, không phải lỗi bạn đâu"_quý

"bâng dỗ ad đi"_cá

"qua đây cho blue nè"_bâng

"thôi cap không cần blue lắm"_khoa

"v đừng giận nha"_bâng

"không, tôi không giận mà"_khoa

cậu, đinh tấn khoa, là một người khá trầm tính, ít nhất là sau lần nghỉ chơi với nhóm bạn, cậu dần khép mình hơn, và thường không hay chat trong game. nhưng thật lạ, đây thật là một dịp hiếm hoi. cậu tự thấy mình chơi không xuất sắc, chỉ đơn giản là đủ để đến mức rank trung bình. và hẳn là vì thế nên khi được khen, cậu đã rất ngại ngùng và đáp lại sự nhiệt tình đó. cậu thấy mình thật lạ. 

"bạn tên bâng kia chơi hay thật nhỉ"

cậu dường như rất chú ý đến cậu bạn tên bâng này. sau pha combat gần như là đại thắng, cả team bắt đầu lui về và khởi động caesar, chuẩn bị cho pha combat cuối cùng, pha combat quyết định.

"không thấy mid team bạn đâu nhỉ"

'không biết, chắc afk"

đột nhiên, lôi điểu xuất hiện và nó đang nhắm vào bâng. cậu khá hoảng vì hiện tại bâng chính là chủ lực của team. chẳng kịp nghĩ gì nhiều, cậu, một capheny máu giấy với lượng máu chẳng còn chưa đến nửa cây, đứng ra đỡ lôi điểu cho bâng và đành ngậm ngùi lên bảng đếm số.

"ui, đỡ lôi điểu làm gì, ad máu giấy vc mà"_bâng

"sắp combat rồi thiếu ad chơi gì nữa"_bâng

"xin lỗi"_khoa

"sao lại bắt nạt bạn thế bâng"_cá

"ai biết gì đâu, xin lỗi nhé"_bâng

"mỗi xin lỗi thôi hả bâng"_quý

"chứ muốn gì"_bâng

"người ta đỡ lôi điểu cho m đó"_quý

"ờ cảm ơn"_bâng

"phiền phức"_bâng

"kìa bâng"_cá

gì vậy nhỉ? một chút...hụt hẫng. cậu... phiền phức sao? phải rồi, vẫn luôn là như vậy mà.

"thứ vô dụng chắn đường"

everclear 95%Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ