CHƯƠNG 127

522 24 1
                                    

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 127
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chu Hải Vinh bọn họ là chạng vạng đến, Tống Vĩ và Chu Hải Quyền đều đi ra ngoài đón, Tiếu Dao không đi, ghé vào trên cửa sổ, nhìn thấy Chu Hải Vinh từ trên xe bước xuống, cách rất xa, không nghe thấy bọn họ đang nói cái gì, chỉ là nhìn nhìn, cũng cảm thấy những người này cử chỉ đều rất bình thường, hai anh em Chu Hải Quyền và Chu Hải Vinh thoạt nhìn cũng là anh em hòa thuận. Bất quá Chu Hải Vinh tinh mắt, một cái liếc mắt đã thấy được cửa sổ trên lầu sáng lên, ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy Tiếu Dao.

Cũng không biết là do ánh đèn, hay là cách khá xa nhìn không đủ rõ ràng, hắn chỉ cảm thấy Tiếu Dao hình như càng đẹp mắt.

Yêu đương vui vẻ chính là không giống nhau.

Chờ đến lúc vào cửa, Tiếu Dao cũng đã ở trong phòng khách chờ, xấu hổ lại không mất lễ phép mà chào hỏi với Chu Hải Vinh và Lưu Trạch Tiêu.

Lưu Trạch Tiêu là đã gặp Tiếu Dao, nhìn thấy cậu có hơi sửng sốt: "Tiếu Dao, sao cậu lại ở đây?"

"Cùng anh đến." Chu Hải Quyền nói.

Lưu Trạch Tiêu ngay từ đầu cũng chưa hồi thần được, "Nga" một tiếng, Tống Vĩ đã đi theo hoà giải: "Phòng đều đã chuẩn bị tốt cho hai cậu, mệt mỏi đi, đi lên tắm rửa đi, rồi chúng ta ăn cơm, đã lâu không gặp hai người mấy cậu, phải uống một ly tử tế."

Lưu Trạch Tiêu liền cười, kéo theo hành lý đi lên trên, Tống Vĩ vỗ bả vai vài cái Chu Hải Vinh, hơi có chút xấu hổ mà cười hai tiếng.

Chu Hải Vinh nhấp chặt môi, hắn quá đánh giá cao chính mình, hắn hiện tại đã bắt đầu hối hận, thật sự đụng mặt mặt, cùng dự đoán vẫn là không giống nhau, trong lòng hắn đột nhiên nảy lên một cổ ủy khuất, hốc mắt quả thực lại muốn ướt át rồi.

Hắn liền không lên tiếng mà kéo túi đeo lên vai, Tống Vĩ theo sát, Tiếu Dao nhìn bọn họ lên lầu, quay đầu nhìn Chu Hải Quyền một cái.

Nói thật, Chu Hải Quyền cũng có chút xấu hổ. Bất quá đây đều là quá trình nhất định phải đi qua, sớm muộn gì cũng phải qua giai đoạn này, sớm muộn gì cũng gặp phải giai đoạn này.

Một lát sau Tống Vĩ xuống dưới, lau lau trán: "Tôi toát cả mồ hôi."

Lưu Trạch Tiêu và Chu Hải Vinh đi tắm rửa, thời điểm tắm rửa rốt cuộc Lưu Trạch Tiêu mới biết mình vì sao vẫn luôn cảm thấy không thích hợp. Cậu ấy qua loa lau rửa, liền đi phòng Chu Hải Vinh, Chu Hải Vinh đội khăn tắm, vẻ mặt ủ rũ.

"Không đúng rồi, cái này không đúng rồi," Lưu Trạch Tiêu nói, "Tiếu Dao làm sao mà lại đi cùng anh cậu vậy??"

Chu Hải Vinh nói: "Không biết."

Lưu Trạch Tiêu thấy hắn thần sắc không đúng, trong lòng liền toát ra một ý tưởng rất hoang đường tới, trong lòng hoảng sợ, lại cảm thấy không thể tin tưởng, nên nửa ngày không biết nói cái gì.

[ĐM]ĂN MẬT: XUYÊN THƯ - Công tử Vu CaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ