Chương 4

128 13 0
                                    


Chương 4

【 Bùa Khóa chân 】

"Nghe nói khi ở trước mặt nhiều người, cậu đã dùng bùa Khóa chân với Snape, sau đó gần như là khiêng ông ấy chạy khỏi Bộ Pháp Thuật?" Hermione đập một quyển tạp chí lên trên bàn, không dám tin tưởng chất vấn, "Cậu lại có thể đánh lén một giáo sư?"

"À, nghiêm túc mà nói thì ông ấy còn chưa xác định sẽ tiếp tục dạy học hay không..." Harry chột dạ lẩm bẩm, "Hơn nữa chẳng lẽ cái này là trọng điểm sao?"

Hermione hùng hổ hai tay chống ở rìa bàn, đôi mắt nhìn xuống tiêu đề lớn ở trên tạp chí, trên mặt lộ ra biểu tình cổ quái, cười như không cười: "Mặc kệ như thế nào, mình hy vọng cậu nhớ kỹ là hai người bọn cậu vẫn đang bị chú ý rất nhiều, khi làm chuyện gì cũng cần nghiêm túc hơn."

"Mình rất nghiêm túc mà." Harry nói, "Ngoại trừ cực lực phản đối việc tiến hành thẩm vấn ngay sau khi Snape mới xuất viện, và trong quá trình thẩm vấn mình nhiều lần lên tiếng thay cho bản thân Snape, kêu to với bồi thẩm đoàn là 'Hogwarts còn thiếu một giáo sư dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám', trừ mấy cái đó ra, mình cũng không làm chuyện gì kỳ quái cả."

"Tiếp theo, sau khi làm xong tất cả những điều cậu vừa kể - mấy điều nhất định sẽ làm Kingsley đau đầu này, cậu cuối cùng không chịu đựng được dứt khoát khiêng Snape lên rồi bỏ chạy?" Ron cảm thấy hứng thú, vươn tay ra lấy quyển tạp chí kia, "Mình không biết cậu có thể dũng mãnh như vậy, bồ tèo ạ."

Harry giải thích cho chính mình: "Mình cũng không làm như vậy ngay trong lúc thẩm vấn, trên thực tế mình chỉ làm sau khi thẩm vấn đã chấm dứt..."

Nghe nói như thế, Hermione và Ron liếc nhìn nhau.

Hermione: "Nói kỹ càng tỉ mỉ xem."

"Lúc ấy là như vậy." Harry nhanh chóng khoa tay múa chân vươn ra hai ngón tay, hai ngón ấy nhanh chóng đi đi trên mặt bàn, "Snape kiểu kiểu như vậy, lạnh mặt muốn rời khỏi hành lang, ngay cả nhìn cũng đều không thèm liếc mắt nhìn mình một cái."

"Chuyện tốt đấy." Ron vỗ tay một cái, "Chỉ cần ông ta nhìn cậu thì chính là có vấn đề, hoặc là Gryffindor bị trừ điểm, hoặc là luận văn Độc dược được 0 điểm."

"Hoặc là ông ấy thật ra căn bản không phải đang nhìn mình." Harry tạm dừng một chút, lại khoa tay múa chân đưa ra hai ngón tay mới, "Đây là mình này. Các cậu nhìn xem, mình lập tức liền đuổi theo, đương nhiên không phải mình vội vàng muốn giải thích cho bản thân gì cả, tuy rằng mình xác thật đã nhìn ký ức của ông ấy..."

"Phải nói là cậu đúng là đã thấy được toàn bộ chân tướng." Hermione bổ sung, "Ông ấy làm bộ như không nghe thấy?"

"Nếu ông ấy nguyện ý dừng lại, cho dù chỉ dừng một lần, mình sẽ không dùng bùa Khóa chân." ngữ khí Harry rất nặng nề, "Nhưng ông ấy vẫn luôn không chịu nghe mình nói chuyện, cũng không định nói chuyện gì với mình hết."

Trên thực tế, lúc ấy tâm tình của Harry táo bạo hơn nhiều so với nhẹ nhàng bâng quơ tự thuật ở hiện tại.

Cậu không biết vì sao Bộ Pháp Thuật vẫn chọn tòa án âm trầm khủng bố kia, năm đó Crouch-nhỏ cùng với rất nhiều Tử thần Thực tử đều từng bị phán xử ở đây, sau đó bị đưa tới Azkaban. Cho dù Snape không có phản ứng quá lớn với điều này, đối với ông đây là điều nằm trong dự kiến, một người không tồn tại chờ mong thì đương nhiên sẽ không thấy thất vọng, một người vốn định chấp nhận cái ôm của Tử Thần càng sẽ không để ý mấy việc nhỏ này... Hoặc có thể nói nếu so sánh với chuỗi ngày tháng làm việc dưới tay Voldemort, thì mấy thứ này xác thật không tính là cái gì, tóm lại Snape hoàn toàn không thèm để ý.

[Snarry - HPSS] Danh sách ma chú của HarryNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ