(2)

9.6K 100 4
                                    

   Hạ Ngọc nằm trên chiếc giường của nhà Viễn An mà thầm cảm thán đúng là nhà giàu có khác giường thật là êm mà còn rộng nữa chứ so với cái giường bé hẹp mục nát nhà cậu quả là một trời một vực. Và rồi cậu cũng chìm vào giấc ngủ vì quá mệt mỏi nên cậu ngủ rất say nên không để ý có người đang từ từ mở cửa bước vào phòng.

  Viễn An bước vào phòng và từ từ đi tới giường cậu, anh ta ngồi đối diện nhưng không xa lắm với chiếc giường của cậu mà nhìn cậu với vẻ si mê. Lần đầu anh ta được nhìn ngắm khuôn mặt của cậu rõ đến như vậy, hai cái má bánh bao hồng hồng, mắt nhắm nghiền lông mi dài xinh xắn rủ xuống, cái môi nhỏ nhỏ như quả anh đào nhìn là đã biết rất ngọt ngào. Tay anh không nhịn được mà đưa lên sờ má cậu.
    "Thật mềm" Thiên sứ đáng yêu đang say ngủ như vậy thật là một cảnh tượng đẹp lay động lòng người nhưng cũng khiến người ta muốn vấy bẩn. Càng nhìn càng thấy cậu quả thật là một mỹ nhân yêu kiều mà anh thầm thương trộm nhớ.

  Nhưng mà anh vô phòng không phải mục đích chỉ xem cậu ngủ mà....còn muốn xem thứ khác nữa.

  Hai tay anh nhẹ nhàng gỡ chăn ra khỏi người cậu. Ngay lập tức cơ thể nuột nã kia lộ ra trước mắt anh, cặp chân thon dài trắng nõn thẳng tấp, cái eo nhỏ xíu, và đặc biệt là cặp ngực đang chôn vùi trong váy ngủ và cũng là thứ anh muốn thấy nhất.

  "Ừm...chỉ xem một chút thôi chắc là không sao đâu nhỉ? Đúng vậy chỉ xem thôi chỉ xem thôi." Anh nhẹ nhàng kéo hai dây áo xuống tới xuống tới bắp tay cậu, vẫn là cặp vú non trắng mềm đó bật ra trước mắt anh. Hai mắt không thể rời được khỏi được , quá mê người quá quyến rũ!! Thật muốn nhiều hơn nữa, muốn dùng hai tay chèn ép xoa nắn cặp vú đó khiến cho em ấy rên rỉ. Nhưng không thể làm như vậy được, lỡ em ấy đột nhiên thức dậy thì sao? Phải ăn nói thế nào với em ấy đây, thật không nên làm vậy. Anh thở dài rồi nhẹ nhàng kéo dây áo lên cho cậu rồi đi ra khỏi phòng đóng cửa lại, nếu ở lại thêm một giây nào nữa chắc chắn anh không kiềm chế được.

  Sáng hôm sau cậu vừa bước ra khỏi phòng và đi xuống bếp thì đập vào mắt cậu đã thấy anh đang loay hoay nấu gì đó, anh quay đầu lại nhìn thấy cậu bước vào thì nở một nụ cười với cậu
  " Chào buổi sáng, em ngủ có ngon không?"

  Không hiểu sao cậu lại đỏ mặt, người đàn ông này cười lên thật là đẹp trai quá đi a.

  " Dạ có ạ, anh đang nấu gì thế để em giúp một tay."

  "Thôi không cần đâu, em đi vệ sinh cá nhân đi rồi ra ăn nhé, anh nấu sắp xong rồi" anh lại cười với cậu nữa.

  Cậu dạ một tiếng rồi đi vào phòng vệ sinh, trong đầu vẫn hiện lên nụ cười của anh khi nãy, khiến con tim của bé song nhi 15 tuổi khẽ đập mạnh, cậu cũng không hiểu đây là loại cảm giác gì nữa.

  Sau khi vệ sinh xong thì cậu ra bàn ăn sáng với anh, suốt cả buổi ăn anh chống cằm nhìn chằm chằm vào cậu làm bầu không khí có hơi gượng gạo. Sau khi ăn xong cậu tranh rửa bát nhưng anh không chịu, nhưng với sự năn nỉ của cậu anh cũng phải chịu thua mà để cậu làm.

  Sau khi rửa xong thì cậu đã không thấy anh đâu nữa, định chạy đi tìm thì thấy anh một thân âu phục bước xuống cầu thang, nhưng có vẻ anh chưa thắt cà vạt.

Bé Song Nhi Ngọt NướcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ