Một ngày thứ ba nọ trên bệnh viện, khi đó là vào giờ nghỉ trưa nên tạm thời Cuba không có việc gì bận. Cậu đang ngồi thảnh thơi bên bàn làm việc của mình mà sì sụp húp bát canh bí nóng hổi, quả nhiên là sau một buổi sáng làm việc mệt mỏi thì một bữa ăn nóng ấm vẫn là tuyệt nhất. Nhưng rồi tự nhiên, cánh cửa văn phòng bị mở hé ra. Một giọng nói có chút mệt mỏi cất lên:
Này Cuba, có ai gửi hoa cho cậu nè - Colombia
Gửi hoa ? Cho tôi á hả ? - Cuba
Ừm, cho cậu đó - Colombia
Ban nãy tôi đi ra ngoài định mua đồ ăn trưa, thì có một anh shipper đến đưa cho tôi bó hoa này xong bảo gửi cho cậu - Colombia
Vừa nói Colombia vừa chậm rãi bước vào phòng Cuba rồi đóng cửa lại. Anh rất tự nhiên mà ngồi xuống chiếc ghế đối diện cậu, đằng nào thì cả hai cũng đã thân với nhau từ hồi mới năm nhất đại học nên cũng chẳng cần phép tắc gì cả. Rồi sau khi đã yên vị trên chiếc ghế êm ái, Colombia liền đưa cho Cuba bó hoa hồng xinh đẹp.
Đẹp thật đó nha, không biết ai tặng tôi ấy nhỉ ~ - Cuba
Cậu hỏi câu này là để mỉa mai tôi vì chưa có người yêu đấy hả - Colombia
Đâu có đâu, tôi đây là hỏi thật mà - Cuba
Thôi đừng có mà xạo nữa đi, có người yêu tuần nào cũng tặng hoa tặng quà cho mà bày đặt bảo không biết ai - Colombia
Cậu làm như tôi ngu lắm không bằng ấy - Colombia
hihi, ai biết gì đâu. Là do cậu ế chứ bộ ~ - Cuba
Cười người hôm trước hôm sau người cười đấy nhá - Colombia
Ơ hay cái thằng này - Cuba
Blè - Colombia
Cuba vừa nói xong thì Colombia đã làm bộ mặt quỷ để trêu trọc cậu, cái quầng thâm dưới mắt to đùng cùng làn da nhợt nhạt do lâu ngày không ra ngoài nắng, và mái tóc đen rối bù khiến cho anh trông không khác gì con ma thật cả. Làm Cuba trong phút chốc phải giật mình, đúng là giống quá đi mà
Cậu nên thôi làm cái mặt này đi, Colom à - Cuba
Sao tôi phải ngừng - Colombia
Tại nhìn nó giống con ma quá, sợ trẻ con đến chỗ cậu khám sẽ khóc thét mà chạy tụt quần mất - Cuba
Xì, thì kệ bọn nó chứ - Colombia
Anh hơi quay mặt đi khi nói câu đấy, trông có chút tủi thân. Colom dù bình thường trông có tí xíu luộm thuộm và hơi kì cục. Nhưng anh lại vô cùng nghiêm túc trong công việc, chính vì thế nên mới thành ra cái bộ dạng này. Đơn giản tại Colombia làm ở nhi khoa, nơi mà lúc nào bạn cũng phải đối mặt với một lũ quái vật trong hình dạng những đứa con nít
Mà thôi, tôi về phòng đây. Chuẩn bị đến giờ vào làm rồi - Colombia
ừm, vậy cậu mau về đi. Chứ muộn một giây là mấy phụ huynh lại làm ầm lên thì khổ - Cuba
Ok, thế thì gặp cậu sau nhé. Tôi đi đây - Colombia
Nói xong anh từ từ nhấc tấm thân mệt mỏi của mình mà lê bước ra khỏi căn phòng, trông không khác gì một xác chết mới đội mồ sống dậy. Công nhận là thảm thật đấy, đến cả Cuba làm trong khoa tâm thần còn không thảm đến mức đó. Vừa nghĩ cậu vừa quay lại bàn làm việc của mình để ăn nốt bát canh, nhưng chưa cầm được cái thìa lên thì đôi mắt đã lia trúng phải bó hoa hồng xinh xắn được đặt ngay ngắn ở bên cạnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vietnam x Cuba (oneshot)
Aktuelle Literaturđây là một cuốn oneshot dành riêng cho cặp Vietnam(top) x Cuba(bot) nhé