Dan Heng 3

196 21 1
                                    

Đôi mắt vàng mở ra, mọi thứ xung quanh dần hiện rõ. Ánh nắng rực rỡ xuyên qua kẽ lá rọi lên đôi mắt lấp lánh như ánh nước trên những bông hoa. Dường như còn chưa tỉnh ngủ hẳn, cơn ngáp kéo đến như một lẽ đương nhiên. Hình như hôm qua ăn rau còn dính răng, móng tay nhỏ đưa vào miệng khều khều cọng rau xanh ra khỏi hàm răng nanh. Liếm răng liếm mép xác định không còn gì dính nữa thì mới rời khỏi hốc cây xoan ra mé suối rửa mặt.

Rửa ráy xong xuôi, đôi mắt vàng lại càng trong vắt như mặt suối nhận được ánh sáng Mặt Trời. Chú gấu nhỏ uống ngụm nước suối mát lành, người anh em tốt mang tên đường ruột đã bắt đầu ầm ĩ đòi ăn. Chú ta ngồi bệt xuống đất, tâm trí bắt đầu quay cuồng suy nghĩ :

"Hôm nay ăn gì đây nhỉ ? Hôm qua mới ăn rau cải của bà già dưới chân núi. Hôm kia thì xoài chín mọng của ông chú nơi lưng đồi. Hôm kia nữa là dưa hấu đỏ của chị gái xinh đẹp ở bên kia dòng sông... Ăn gì đây nhỉ ? Hmmm... Khó quá ! Nhưng mà không thể bỏ qua! A ! Còn chỗ đó ! Chắc lão già đấy sẽ nhớ mình lắm đây ! Mua ha ha ha ha ha... "

Không suy nghĩ nhiều nữa, gấu ta liên đứng dậy dùng bốn cái chân nhỏ chạy dọc theo con suối. Đường đi có không ít cạm bẫy như khúc gỗ rụng hay đá suối nên khá khó đi dù cho là đi bộ. Nhưng với một thân nhiều năm kinh nghiệm của gấu nhỏ, chú ta đã vấp phải một khúc gỗ to rồi lăn vài vòng rên nền sỏi và rớt cái tỏm xuống suối. Lúc nổi lên khỏi mặt nước, gấu nhỏ tính buông lời tục tĩu nhưng mà nó phải khựng lại vài giây. Khúc gỗ nó vấp phải biến mất rồi. Cứ như nó tự đá chân mình rồi té xuống suối vậy. Đưa tay lên dụi mắt vài lần, khúc gỗ đó vẫn không xuất hiện. Gặp ma rồi!

Gấu nhỏ chẳng nghĩ nhiều nữa liền chân trước nối chân sau chạy đến nơi mình cần đến. Cũng vì vậy mà nó đã bỏ qua đôi mắt xanh đang nhìn chằm chằm theo bóng dáng nhỏ xíu xiu của nó.

Ninja chi thuật, ẩn mình trong lá, xác định mục tiêu, đào vào tay gấu. Sau đó, một ông già với chiếc gậy gộc cũ kĩ xuất hiện sau lưng gấu nhỏ. Lão quát to :

' Á à tên nhóc đạo tặc đây rồi ! Lần này chết với ông ! '

'Lêu lêu ! Đố lão bắt được ta !'

Bàn tay già nua nhăn nheo xém chút nữa là chụp được cái đuôi tròn tròn của gấu nhỏ. Nhưng may mắn là lão vừa già vừa xấu nên bắt hụt. Nó cũng nhân cơ hội mà ôm hai trái đào to mọng nước chạy mất.

Lão già biết mình đuổi không kịp con gấu đào tặc kia nên đành dừng chân lại dưới gốc cây. Bên cạnh là một bộ bàn ghế đá cũ kĩ nhưng vẫn được bảo quản tốt. Lão ngồi xuống thở phì phò mấy hơi rồi rót cho mình ly trà uống mặc kệ có ánh mắt khinh bỉ đang nhìn mình.

'Bây giờ Đào tiên lão gia nức mạnh mẽ bá đạo chinh chiến xa trường gần xa ai ai cũng biết cũng bị thoái hóa cột sống tới mức đuổi không kịp một con gấu chưa được trăm năm đạo hạnh ư ? Chậc chậc... Già rồi thì tìm người chăm vườn hộ đi. Lỡ một ngày nào đó Đào tiên lão gia đột ngột rụng mất khúc xương sống thì có mà ma cũng chạy không kịp. Tới đó đám đào con lại khóc thúi cả trái...'

'Câm cái mõm lươn nhà ngươi lại đi ! Chẳng hay cơn gió độc hại chết nhân gian xua tan mọi linh hồn lương thiện nào đưa con rồng xanh đọt chuối úng mưa nhà ngươi ghé lại vườn đào nghìn năm thơm hoa ngọt trái nhà ta ? Chẳng nhẽ... Quý rồng xanh đọt chuối yếu đuối vô dụng đây bị đồng tộc cao quý mạnh mẽ nhà mình đá rớt xuống nhân gian nên đi lang thang không nhà không cửa nên ghé nơi chốn hoang vu chỉ có một lão già không danh không phận ? Ôi chao... Lão phu trăm năm mới nhận được chút phước phần này. Nhưng hơi thở của ngài độc hại khiến hoa đào đang khoe sắc cũng héo tàn nên mong quý ngài rồng xanh đọt chuối này rời đi sớm nếu không năm nay sẽ không có đào cúng trường thọ mất...'

AllCae ( Chắc Drop Luôn Rồi Xóa Truyện Cho Khỏe=)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ