Ngoại truyện 1: Bên bờ biển dã chiến 1

4.9K 54 0
                                    

Vào một ngày cuối tuần nào đó của năm thứ hai, Thời Hạ khá bực bội với hành vi gần đây của Thời Lâm, bởi vì họ đã hơn hai tháng không gặp nhau rồi. Thời Hạ biết anh bận, nhưng trong lòng vẫn nhịn không được oán trách, nói chuyện điện thoại cũng không khỏi có chút xúc động.

Thực tế Thời Lâm nghĩ rằng cô sắp phát điên, nhưng IPO của công ty không phải là chuyện nhỏ, không thể mượn tay người khác, cuối cùng không dễ dàng dồn thời gian vào cuối tuần, sắp xếp cho công chúa nhỏ một chuyến du lịch hải đảo hai ngày một đêm, lúc này mới bình ổn cơn giận của cô.

Vừa đến khách sạn để hành lý xuống, Thời Hạ liền nhìn xuống cảnh sắc ngoài biển qua khung cửa sổ bằng kính, trong lòng vô cùng hưng phấn. Thời Lâm vốn định muốn cô nghỉ ngơi một chút rồi ra ngoài chơi, nhưng Thời Hạ không thể chờ đợi để thay một chiếc váy đi biển màu be, nhanh như chớp chạy ra ngoài.

Thời Lâm bất đắc dĩ, chỉ đành chạy chậm lại theo sau cô, sợ rằng cô sẽ bị va đập hay va chạm.

"Thời Lâm mau lại đây!" Thời Hạ gọi anh.

"Nước biển ở đây thật trong xanh, cát thật mềm ~" tiểu nha đầu nóng lòng quăng bỏ đôi dép lê trên chân, chạy chậm theo bờ biển uốn lượn. Từng lớp song biển có tiết tấu nhẹ nhàng vỗ vào đôi bàn chân trắng nõn của cô, mát lạnh, dễ chịu vô cùng.

Thời Lâm bảo cô đi chậm lại, nhặt đôi dép trên mặt đất và đuổi theo cô.

Trên mặt biển lấp lánh, một nam một nữ nắm tay nhau đi dạo trên mặt biển xanh.

Thời Lâm sủng nịnh nhìn người bên cạnh, dáng vẻ trong mắt tràn đầy ý cười, đôi môi đỏ mọng của cô hé mở, không ngừng nói ra những nỗi nhớ của cô trong vài tháng qua cùng với vài việc vặt phát sinh.

Hầu hết thời gian, Thời Hạ đang nói, Thời Lâm lắng nghe, thỉnh thoảng khi cô giở trò trẻ con thì sẽ thấp giọng dỗ dành vài câu, hoặc ôm cô vào trong ngực hôn cô.

Đi được một lúc, Thời Hạ nói rằng đã mệt và muốn nghỉ ngơi. Thời Lâm đau lòng cho cô, cúi xuống ôm cô vào lòng, đi đến khu vực nghỉ ngơi trên bờ biển.

Thời Hạ thoải mái nép vào trong lòng anh, cười ôm lấy cổ anh, ngẩng đầu hôn lên yết hầu gợi cảm của anh, bàn tay nhỏ nhắn vẽ những vòng tròn trên xương quai xanh của anh.

"Có muốn không?" Thời Lâm cúi đầu hôn lên mặt cô, nắm tay nhẹ nhàng xoa mông cô.

"Chẳng nhẽ ~ Ba không muốn sao?"

Thời Hạ không có trả lời câu hỏi kia, nghiêng đầu xuyên qua quần áo của anh khẽ gặm cắn vết đỏ trên ngực nam nhân. Ngày thường, cô đều gọi anh là Thời Lâm, thỉnh thoảng gọi anh là ba ba, chỉ khi yêu đương hoan ái, Thời Hạ cố chấp gọi anh là ba ba, dường như mối quan hệ cấm kỵ này có thể mang lại cho nhau khoái cảm mãnh liệt hơn.

Chỉ một ánh nhìn, Thời Lâm đã cúi đầu hung hăng cắn môi cô. Môi áp vào nhau, gián tiếp liếm qua lại, đầu lưỡi quấn lấy nhau, ai cũng không chịu thua, làm cho thành trì của đối phương dậy sóng như làn nước mùa xuân.

Bởi vì ngẩng đầu hôn anh, hai người hôn kịch liệt, nước bọt không kịp nuốt xuống chảy xuống khóe miệng của Thời Hạ, cực kỳ dâm mỹ.

[Edit/ H tục] Ba ba nam thần yêu tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ