Chương 11: Bắt gặp

2.4K 37 0
                                    

Vì để tránh xấu hổ, Thời Hạ cố tình ở trong phòng lề mề hồi lâu mới xuống lầu. Nghĩ đến đêm qua chính mình làm chuyện khác thường với ba ba trong phòng sách, Thời Hạ không khỏi cảm thấy xấu hổ.

Dường như, mối quan hệ giữa cha con không biết bắt đầu từ khi nào, có chút thay đổi rồi. Cô mơ hồ có chút mừng thầm, vừa buồn bực khó chịu, có chút hối hận, đi xé mở việc cấm kỵ này.

Thời Hạ không nhịn được, chậm rãi đưa tay qua lớp quần áo nhẹ nhàng xoa nắn bộ ngực của mình. Cô bắt chước động tác xoa bóp của Thời Lâm, nhưng dù cô có làm thế nào, cảm giác cuối cùng cũng không giống, thiếu luồng rung động kia.

Cô có chút buồn bực, đem chính mình nhốt trong phòng luyện thư pháp rất lâu, cố gắng xoa dịu cảm xúc, đem những suy nghĩ không nên có bỏ ra khỏi đầu.

Đèn hoa mới lên, Thời Hạ một mình tùy ý ăn cơm tối. Người kia vẫn chưa trở về, trước kia cuối tuần chỉ cần Thời Hạ ở nhà, Thời Lâm đều cố gắng tranh thủ thời gian để cùng cô ăn tối, nhưng bây giờ, lại vắng mặt.

Thời Hạ đứng trong sân gió thổi hồi lâu, rốt cuộc nhịn không được, gọi điện thoại cho anh.

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng nhạc ồn ào và tiếng chén rượu va chạm, Thời Hạ trong micro truyền đến nghe thấy giọng nói cô quen thuộc, đoán chừng nam nhân uống không ít, giọng nói hơi khàn.

"Sao còn chưa ngủ?" Anh hỏi.

Thời Hạ khựng lại vài giây, không biết nên nói gì. Đột nhiên bên kia truyền đến một giọng nữ, Thời Hạ nghe thấy người kia gọi "Thời Lâm", âm thanh mềm mại, có chút quen thuộc. Lại nghe Thời Lâm nói với cô ta: "Được, đợi lát nữa sẽ vào sau."

"Hạ Hạ, con ngủ sớm đi, tối ba về." Đầu dây bên kia vừa dứt lời, Thời Lâm lại lên tiếng.

"Ba ở chỗ nào?" Thời Hạ hỏi.

Người bên kia không có đáp lại lời cô, Thời Hạ lại hỏi: "Là ở 'Vân Hoan' sao?"

Thời Hạ biết "Vân Hoan" là chỗ ăn chơi lớn nhất Lương Thành, ăn uống vui chơi cái gì cũng có, ca múa thái bình, là nơi tụ tập của những người nổi tiếng thuộc tầng lớp thượng lưu.

Sau khi có được câu trả lời chắc chắn, Thời Hạ thay quần áo bắt taxi đến "Vân Hoan".

Vì che giấu tuổi thật của mình, cô đặc biệt ăn mặc trưởng thành một chút, chiếc váy đỏ cổ chữ V ôm sát cơ thể. Trang điểm tinh tế mang theo chút kiều mị, đôi hoa tai tua rua làm nền làm cô càng mê người.

Thời Hạ nói với chính mình, chỉ đến gặp anh một cái, gặp anh một cái...

Mặc dù cô chưa từng đến "Vân Hoan", nhưng cũng nghe nói, nơi đây bề ngoài là một nơi đàng hoàng, nhưng đằng sau cũng là quyền lực, giao dịch tiền sắc, rất hỗn loạn.

Đến "Vân Hoan", Thời Hạ không ngoài ý muốn bị bảo vệ ngoài sảnh lớn lễ phép ngăn cản lại. Đây là chế độ hội viên, cánh cửa đương nhiên không kém. Rõ ràng lòng bàn tay nắm chặt túa ra mồ hôi, nhưng Thời Hạ giả vờ rất tốt, cô ưỡn ngực, nói với người kia, chính mình là bạn của Thời Lâm, Thời tổng mời đến.

Lúc đầu người kia nghi ngờ, cho đến khi Thời Hạ lấy điện thoại di động ra và giả vờ gọi điện để người kia tới đón. Bảo vệ tự nhiên không dám mạo phạm, lập tức gật đầu, khom người cho đi.

Người phục vụ dẫn cô lên thang máy đến tầng năm, định đưa cô đến phòng bao. Thời Hạ không muốn Thời Lâm biết mình đã lẻn chạy tới đây, liền nói dối muốn đi nhà vệ sinh một chuyến, tối nay tự mình đến đó.

Ở đây trang trí rất xa hoa, mang phong cách châu Âu, những chiếc đèn chùm pha lê nhiều màu sắc chậm rãi chuyển động, điệu nhạc jazz lười biếng du dương trong không khí. Thời Hạ không rảnh thưởng thức, bởi vì cũng không biết cụ thể số phòng bao, cô chỉ có thể tìm từng cái một.

Trong khoảng thời gian đó, cô gặp phải vài người đàn ông say rượu, va phải cô, Thời Hạ hoảng sợ, nhưng không dám hét lên, sợ gây phiền phức, bởi vì người có thể đến đây không giàu thì quyền quý, cô từ đáy lòng không muốn gây rắc rối cho Thời Lâm.

Rốt cuộc, nếu nam nhân kia biết rằng cô đến đây, sợ sẽ tức giận đi? Từ nhỏ cô được Thời Lâm bảo vệ rất tốt, giống như một bông hoa trong nhà kính, sau này khi mất mẹ, lại càng nâng cô trong lòng bàn tay sợ vỡ, sợ ngậm trong miệng sẽ tan.

May mắn, sau đó, bạn của người say rượu đó tới, đem người đi, Thời Hạ mới an tâm. Cô cúi đầu chỉnh lại quần áo, mới phát hiện, lúc người đàn ông vừa nôn đã không cẩn thận bắn lên vạt váy. Làn da trắng như tuyết trước ngực có chỗ ửng đỏ, chắc là bị người đàn ông say rượu kia loạn xạ cào xước.

Da của Thời Hạ rất mỏng manh, bình thường móng tay nếu vô tình bị trầy xước cũng có thể ửng đỏ, nhưng hiện tại vết đỏ trên ngực chưa chắc đã biến mất nhanh như vậy.

Không muốn để ba thấy bộ dạng nhếch nhác của cô, Thời Hạ định vào nhà vệ sinh để xử lý. Đi theo bảng chỉ dẫn đến nhà vệ sinh, nhưng người còn chưa tới liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên.

Thời Hạ dọa sợ vội vàng trốn đi, gần như cùng lúc đó, cô nhìn thấy đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, ở cùng ôm một chỗ.

Ngay cả khi nhìn từ phía sau, Thời Hạ cũng biết, nam nhân đó, chính là ba cô, Thời Lâm, người làm cô mê hoặc tâm trí.

[Edit/ H tục] Ba ba nam thần yêu tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ