Chương 50

422 28 3
                                    

Buổi tối, Ko Ahyeon đăng trong vòng bạn bè —

"Các bạn thân mến, tôi muốn thông báo cho mọi người một tin. Có thể tôi phải tạm thời rời khỏi hội sinh viên, ra quyết định này, tôi thật sự rất đau khổ. Trong khoảng thời gian qua, liên tiếp vài đêm tôi mất ngủ. Nguyên nhân chắc hẳn mọi người cũng biết rồi. Gần đây xảy ra một số chuyện khiến tôi rất khó tiếp nhận. Đêm qua giấu mình trong chăn khóc đến hai giờ sáng, áp lực của tôi thật sự rất lớn, đi khám bác sĩ, bác sĩ nói tôi có khuynh hướng mắc bệnh trầm cảm. Hiện giờ tôi, không có khả năng, không có cách nào gánh vác công việc trong hội sinh viên, nhưng mọi người yên tâm, tôi sẽ xử lý xong công việc trong tay mới rời đi, cố gắng hết sức không gây phiền phức cho mọi người, cảm ơn mọi người đã thông cảm【bắn tim】."

Trong vòng bạn bè thu hút rất nhiều bình luận, nhiều người trong hội sinh viên để lại lời nhắn phía dưới.

"Ôi ôi ôi, đàn chị đừng đi, chúng em không nỡ rời xa chị."

"Thật khó chịu, vì sao chị lại muốn đi."

"Đương nhiên bởi vì sự kiện kia rồi."

"Ồ, coi như muốn đi, người đó cũng không nên là đàn chị chứ, hội sinh viên không thể không có đàn chị được."

Ko Ahyeon thống nhất trả lời lại: "Mọi người không cần đoán linh tinh đừng gây tổn thương người khác, thật sự bởi vì tính cách tôi không tốt, có một số việc rất khó tiếp nhận, không liên quan đến người khác."

Kim Jiyeong ngồi trên giường tức giận ném điện thoại, nói: "Cô ta cũng quá biết giả vờ đi, mặc dù bên ngoài là đang giải thích, nhưng nói những câu lập lờ nước đôi, chính là muốn gắp lửa bỏ tay người, để mọi người cảm thấy Chaeyoung ép cô ta ra đi."

"Hiện giờ bệnh trầm cảm, thật sự càng ngày càng phổ biến, giống như bất cứ ai cũng mắc được bệnh ấy." Kim Jisoo hỏi Kim Jennie: "Bệnh này rất cao cấp à?"

"Ít nhất nghe qua khá nghiêm trọng." Kim Jennie đắp một lớp mặt nạ mỏng lên mặt, kéo dài giọng nói: "Hay cho một đóa bạch liên hoa thuần khiết thánh thiện không biết giả bộ, Chaeyoung, đối thủ lần này, so với chị gái ngu ngốc kia còn khó đối phó hơn nhiều."

Park Chaeyoung xem hết các bình luận, sau đó mặt không đổi sắc cho Ko Ahyeon một lượt thích.

Kim Jiyeong lại gần: "Wow, sao cậu lại like cho cô ta."

Park Chaeyoung thản nhiên nói: "Cô ta không phải muốn để cho tớ nhìn thấy sao, tớ like để nói cho cô ta biết, tớ thấy rồi."

Kim Jiyeong chu mỏ: "Cô ta rõ ràng đang mượn dư luận ép cậu rời đi, nếu như cậu không làm việc trong hội sinh viên, vậy tớ cũng theo cậu, không làm."

"Tớ không đi." Park Chaeyoung bình tĩnh nói: "Bệnh trầm cảm là của cô ta, sao tớ phải đi."

Kim Jennie khen ngợi: "Tốt, chính là thích cái dáng vé tràn đầy ý chí chiến đấu của cậu."

Ngày hôm sau, Park Chaeyoung tới phòng tài vụ của hội sinh viên, mọi người nhìn thấy cô, rõ ràng trở lên hơi kỳ quái.

Đầu tiên là mấy người làm việc trong phòng, một cô gái cũng làm sang năm hai như Park Chaeyoung, bình thường rất thích vây quanh Ko Ahyeon, mở miệng khép miệng một tiếng chị Ahyeon, làm ra vẻ rất thân mật.

TIỂU ÔN NHU | KOOKROSÉ (feat. taenie)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ