Nghe được thanh âm của Vân An, Lâm Bất Tiện trong lòng xiết chặt, nàng chóng mặt vốn là ứng phó nguy cơ "ngộ biến tùng quyền", chỉ vì cắt ngang lời nói của Chung Tiêu Đình, để tránh Lâm phủ lâm vào hoàn cảnh lưỡng nan. (ngộ biến tùng quyền: Phải tuỳ theo hoàn cảnh mà xử sự cho thích hợp.)
Mặc dù Chung Tiêu Đình đã rời đi, nhưng Lâm Bất Tiện cũng không dám mạo muội tỉnh lại, cho dù là trong phủ đệ của mình, cẩn thận một ít luôn tốt.
Lâm Bất Tiện vốn định chờ Bạch đại phu cho mình các loại thi châm " Tỉnh lại", lại không nghĩ rằng Vân An trước một bước đã đến, nghe Vân An gọi, Lâm Bất Tiện không khỏi lo lắng, nhưng hai mắt nàng nhắm nghiền, không biết chung quanh là tình huống như thế nào, không dám nhắc nhở Vân An chính mình không có việc gì.
" Diệc Khê......? Bạch đại phu, ngươi nhanh nhìn xem nàng, nàng làm sao vậy? " Vân An thanh âm có chút run, Lâm Bất Tiện trong nội tâm đột nhiên hiện lên một ý niệm xấu trong đầu, mặc dù Lâm Bất Tiện biết mình làm như vậy là không đúng, nhưng hô hấp của nàng trong lúc vô tình chậm lại.
Lâm Bất Tiện rất muốn biết rõ, dưới tình huống chính mình hoàn toàn đánh mất ý thức, Vân An sẽ đối với tự ngươi nói mấy thứ gì đó." Vâng, làm phiền cô gia nhường một chút. "
" Hảo. "
Bạch đại phu một lần nữa ngồi bên cạnh Lâm Bất Tiện, xuất ra mạch gối đệm đặt dưới cổ tay mảnh khảnh của Lâm Bất Tiện, đè xuống mạch đập.
Bạch đại phu nhíu mày, nàng ở Lâm phủ phục thị nhiều năm, Lâm Bất Tiện bình an mạch vẫn luôn là do nàng phụ trách, cho nên đối với Lâm Bất Tiện mạch đập rất quen thuộc, mạch Lâm Bất Tiện lúc này giống như cũng không hỗn loạn, so sánh bình thường tựa hồ phải nhanh một chút.
Bạch đại phu trầm ngâm chốc lát, cảm thấy hiểu rõ, lại một lát sau mới giơ tay lên, không chờ mở miệng liền đã nghe được Vân An truy vấn: " Thế nào? "
" Cô gia an tâm một chút chớ vội, Tứ tiểu thư trong khoảng thời gian này...... Vất vả quá độ, thể lực tiêu hao, tâm lực lao lực quá độ, có thể là bị sự tình gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đưa đến hôn mê. " Bạch đại phu cũng không biết thời điểm Lâm Bất Tiện " Té xỉu" xảy ra chuyện gì, nhưng Vân An tại thanh lâu một phen "tư cách" Nàng cũng có nghe thấy.Nếu như chẩn đoán được Lâm Bất Tiện là giả bộ bất tỉnh, chắc chắn có đạo lý của nàng, kết hợp chuyện đã xảy ra mấy ngày nay, Bạch đại phu thông minh mà phỏng đoán ra Lâm Bất Tiện cử động lần này là làm cho Vân An xem, lại nhìn phản ứng của vị cô gia này, cũng không phải là không quan tâm.
Cho nên Bạch đại phu quyết định biết thời biết thế, giúp đỡ Lâm Bất Tiện một chút.
Nghe xong Bạch đại phu chẩn đoán bệnh, Vân An hô hấp trì trệ, cắn chặt hàm răng, trầm mặc thật lâu mới mở miệng nói: " Nàng bao lâu mới có thể tỉnh lại? "
" Cái này...... Tại hạ khai một bộ đơn thuốc an thần bổ khí, thi châm thì không cần, tiểu thư khuyết thiếu nghỉ ngơi, làm cho nàng hảo hảo ngủ một giấc, canh giờ đến tự nhiên sẽ tỉnh, cưỡng ép tỉnh lại ngược lại vô ích. Mấy ngày nay chú ý nghỉ ngơi, nhiều tiến bổ một ít, không nên lại để cho tiểu thư thương tâm phí công, rất nhanh sẽ khá hơn. "
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - EDIT] [PHẦN 1] Ở Rể - Thỉnh Quân Mạc Tiếu
Non-FictionVân An là một trong số những người tình nguyện trong viện nghiên cứu thời không, sau vô tình bị chuyển tới một không gian không rõ. Triều đại này chưa từng có trong sử sách, mà quốc gia Yến này chế độ khá giống Minh triều, kinh tế phát triển tột bậc...