Chương 24: Trái tim của vị thủ lĩnh

112 5 9
                                    

Aaron, Galm và Aaron sau khi trận chiến của Yuki bắt đầu, lập tức chạy ra phía sau trận chiến để đến với cánh cổng hướng lên tầng trên

Trận chiến phía dưới không chỉ là một cuộc đấu đơn thuần, mà có lẽ còn là một chấp niệm của họ trong quá khứ. Ở thế giới nơi họ từng sống. Còn bây giờ, với ba người của thế giới này. Họ bứt tốc hướng chạy lên trên tầng cao nhất

Không thể liều lĩnh vì một kẻ thù mà phải kéo cả đoàn ở lại. Ngay giờ đây, họ phải chạy lên nơi mà tỉ lệ cao nhất có vương ấn của người lùn. Những cầu thang xoáy ốc vẫn kéo dài chưa thấy điểm kết. Nhưng họ vẫn chạy vì biết bậc thang này không phải vô hạn. Rồi, như dự định. Ngay trên đầu họ, đã xuất hiện sàn gỗ.

Vượt qua nó, cả ba chạy qua một cánh cổng. Nhưng bất chợt, khi bước vào gian phòng... Tâm trí họ tắt lịm

. . . .

. . . .

. . . .

Đã bao lâu, một thời gian rất xa xưa. Khi những chú ngựa còn chạy vượt qua những đồng bằng rộng lớn. Khi từng con người đều cố gắng để vượt qua những điều khó khăn, khi bầu trời còn đang trong xanh và dịu mát. Cảm giác này là gì?

Chàng trai đang ngồi trên một chiếc ghế chầm chậm mở mắt ra... Anh nhìn về phía trước cùng cảm giác mơ hồ.

"Cha. cha!!"

"?"

Người được gọi là 'cha' bất ngờ xoay đầu về hướng giọng nói anh ta cảm thấy quen thuộc

"Thật tình, Aaron, anh đang thả hồn đi đâu mà Elyin gọi mãi không nghe thế?"

Một cô gái nào đó đang khiển trách?

"Đừng nói cha đang nghĩ đến công việc nhé? Hôm nay cả đoàn chúng ta đang ở ngày nghỉ mà. Nhiệm vụ của mùa đông đã hoàn thành rồi. Cha nên chuẩn bị thời gian rảnh để chơi với con đi."

Cô bé trông mới khoảng 16 -17 tuổi cầm cây kiếm gỗ lên vung qua vung lại trước mặt Aaron khiến anh ta bất chợt cảm thấy nhung nhớ.

"Xin lỗi con, ta vừa hơi choáng chút... Ta vừa có một giấc mơ, cứ như thể nơi đây không phải là thật..."

Giữa khung cảnh yên bình dưới bầu trời trong xanh, Aaron bỗng cảm thấy có gì đó nghi hoặc, có thứ gì đang gọi anh ta, có thứ gì đang gào thét với anh ta. Có thứ gì đó rất nặng nề đang cố kéo anh ta xuống

"Chắc do cha mệt quá. Công việc đúng là rất quan trọng, nhưng đừng quên việc nghỉ ngơi, sức khoẻ tinh thần cũng quan trọng lắm đó."

Cô gái mỉm cười bỗng khiến Aaron yên lòng.. Sao anh ta lại cảm giác đã quá lâu mới thấy lại nó..

"Con sẽ mãi ở bên cha mà."

Cô bé rạng rỡ và để hai ngón tay thành hình chữ V với với nụ cười toả nắng. Aaron nhìn đó bỗng nảy mình. Nhưng anh ta cũng cúi xuống và nhắm mắt lại suy nghĩ. Như thể hạ quyết tâm một điều gì đó

"Hara, tôi nói chuyện tí."

"Cô Hara nãy giờ vẫn ở đây ạ." – Elyin bỗng hỏi trong tâm thế bất ngờ

Tiếng hát của những hành trìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ