Chương 29

37 5 1
                                    

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 29

Nuốt phải một con bọ, thứ hóa ra lại là do Rita Skeeter trong – không có giấy phép – hình dạng hóa thú, ả ta đã biến trở lại thành dạng người do quá sợ hãi và theo đó đã xé toạc cơ thể của thằng nhóc ra từ bên trong, Severus viết.

Rõ ràng là ông nên có chút vui vẻ từ những câu chữ trên, nhưng ông chỉ cảm thấy tẻ nhạt vô vị. Những cái chết xảy đến càng lúc càng ngu xuẩn và, hơn nữa, cung cấp cho ông một thứ cực kỳ đáng giá dùng để đe dọa mà ông có thể sẽ cần trong tương lai. Đúng, khung cảnh trông không được dễ chịu lắm, nhưng ông cho rằng mình đã làm quen được với mấy thứ tầm phào như vậy (rằng chuyện ông đã nằm mơ thấy chúng nhiều lần không quan trọng).

Đây là cái chết đầu tiên trong gần ba tháng trở lại đây. Mỗi ngày, dấu hiệu ở trên cánh tay ông càng trở nên sắc nét. Potter ngã gục trong lớp Tiên tri, bấu lấy vết sẹo của nó, và những giấc mơ của Severus càng lúc càng tràn ngập những đôi mắt đỏ máu. Bertha Jorkins mất tích, và Crouch...

Ai mà biết được chuyện gì đã xảy ra với Crouch? Giá như mà Severus không quá nhanh chóng cự tuyệt Potter khi nó cố muốn vào văn phòng Hiệu trưởng. Giá như mà, giá như,...

Ngày nhiệm vụ thứ ba diễn ra gấp rút đến gần.

---

Ngày 24 tháng 6 đến. Vào bữa sáng, Severus thấy mình không có khẩu vị để ăn. Bằng cách nào đó, ông cũng không cảm thấy chút gì về bài báo đang thổi phồng Potter trong tờ Nhật báo Tiên tri; trong khi ông đặt tờ báo xuống, ông chỉ cảm thấy hối hận khi đã không giao nộp Skeeter ngay cơ hội đầu tiên kia.

Kỳ lạ thay, những tác động mà sự lo lắng có thể gây ra trên một người.

"Anh không-" Dumbledore ngưng ngay lại vào khoảnh khắc mà ông cụ nhìn thấy vẻ mặt Severus

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

"Anh không-" Dumbledore ngưng ngay lại vào khoảnh khắc mà ông cụ nhìn thấy vẻ mặt Severus.

Hoặc là Severus cho rằng thế. Ông không thể nhìn rõ gì nổi trong khi cơn choáng váng vẫn đang chiếm lấy ông.

"Không," ông nói, chỉ một từ đơn giản, nhưng là đủ. Gỡ lỏng những ngón tay của Severus ra, Dumbledore đứng dậy. Với những người nhìn từ bên ngoài vào ông phải trông hoàn toàn bình tĩnh, Severus nghĩ, trong khi đấu tranh với xúc động muốn cào rách cánh tay mình.

"Ở yên đây," Dumbedore nói, và nhanh chóng đi ra khỏi khán đài.

Severus ngồi cứng đờ người một lúc lâu. Xung quanh ông, mọi người đang rì rầm thảo luận, những tiếng huýt sáo hào hứng và những tiếng thì thầm, nhưng giọng của họ nghe như đang vọng lại từ ngoài xa, xa mãi chạm đến tiếng gầm gào điên loạn của máu chảy trong chính tai ông. Không, ông nghĩ, không.

[Snarry - SSHP] Cậu bé đã chết nhiều lầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ