Chương6: "cậu cũng thích anh rồi"

177 12 2
                                    

-phía kaito-

Kể từ buổi cắm trại đó đã gần 1 tuần, cậu cứ luôn né tránh anh. Lúc đi về đến lều trại cậu cứ luôn tránh anh, kể cả vụ trộm hôm qua cậu cũng không đến, anh cũng đi đến văn phòng thám tử nhưng cậu lại không ra gặp anh. Quá rõ ràng rồi phải không? Chắc hẳn là cậu cảm thấy khó xử hoặc là rất ghét anh. Anh cảm thấy bản thân thật ngốc, biết rõ là cậu yêu cô bạn Mori đó, vậy mà vẫn mong chờ câu trả lời từ cậu.

Nhưng phải làm sao bây giờ...anh rất yêu cậu, yêu cậu rất nhiều. Ngay từ cái nhìn đầu tiên khi anh nhìn thấy cậu trên trực thăng ở tháp đồng hồ. Lúc đó anh chỉ cảm thấy ở cậu có một sức hút gì đó đối với anh, từ hôm đó anh cứ luôn nghĩ về cậu và không hiểu sao tim anh đập rất nhiều, anh đã hiểu được là mình đã yêu cậu. Nhưng sau đó lại không nghe tin gì về cậu nữa thay vào đó anh gặp một cậu bé, là conan. Càng chạm mặt với cậu thì anh càng hứng thú với cậu. Anh còn tự trách tại sao lại hứng thú với một cậu nhóc như cậu...chả lẽ anh bị luyến đồng?? Một thời gian thì anh sinh ra nghi ngờ rồi tìm hiểu về cậu vì từ khi conan xuất hiện thì shinichi gần như mất tích, có nhưng bài báo còn đồn tin về việc cậu đã c.h.ế.t. Anh quyết định đến biệt thự nhà Kudo nơi mà shinichi sinh sống để tìm hiểu . Anh đi vào nhà rồi lên phòng cậu lục tìm thì thấy mấy tấm ảnh hồi bé của cậu thì bất ngờ shinichi hồi bé lại rất giống conan. Đã rõ rồi cậu chính là shinichi bị teo nhỏ. Lúc đó anh đã rất vui vì đã tìm được cậu. Đúng như anh đã nghĩ, cậu đã thừa nhận conan và shinichi là một.

Anh đã mơ mộng rất nhiều về cậu, nhưng bây giờ thì những giấc mộng đó đã tan nát rồi vì người cậu yêu không phải là anh. Giờ anh chỉ có thể chúc phúc cho cậu.

-phía conan-

Từ lúc anh nói lời yêu với cậu đến nay. Bản thân cậu cũng không biết mình nên làm gì. Cậu bây giờ rất bối rối và không muốn đối mặt với anh nhưng trong đầu lại luôn có hình bóng của anh. Cậu đúng là một kẻ ngốc, yêu anh hay không mà cũng không biết.

Ai : Cậu dạo này lạ lắm nha, cứ như kẻ ngốc vậy.

Giọng của một cô nàng mang tên Haibara ai lên tiếng. Vì cô thấy tên thám tử này cứ ngồi trên ghế sofa thất thần nãy giờ, trông có vẻ không giống như đang suy luận bèn đi lại hỏi.

Conan: không có gì

Ai : biểu hiện của cậu đã tố cáo cậu rồi, bộ có chuyện gì sao?? Hay cậu với Ran có chuyện gì à *vừa nói vừa uống một ngụm trà*

Conan: tôi với Ran không có chuyện gì cả*nhìn về khoảng không*

Cậu nên làm gì đây, cậu thích Ran nhưng Ran bây giờ lại không còn thích cậu nữa. Còn kaito, cậu cũng không biết nữa, cậu nên làm gì...

Ai : Tôi mệt cậu rồi nha, không có chuyện gì thì mắc gì cậu chưng cái bộ mặt đó ra làm gì *bực mình*

Conan: Thật ra... Ran không thích tớ nữa...

Ai : *bất ngờ* Sao lại vậy??

Conan: tớ cũng không biết...nhưng...

Ai:*mất kiên nhẫn* nhưng sao? nói lẹ lên , bộ có gì ở cổ họng cậu à.

[KaitoxShinichi] Thám tử của tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ