13.
"Haa... Trên đời này không có buổi tiệc nào mà không tàn, đã đến lúc phải đi rồi." Lý Liên Hoa thở dài, nhìn quanh căn phòng trống rỗng, cuối cùng cũng chào tạm biệt căn phòng: "Cáo từ chư vị, chúng ta hẹn gặp lại trong giang hồ." Lý Liên Hoa đặc chiếc phong thư trong tay lên trên bàn, mang theo hành lý của, mở cửa.
Ngoài cửa trăng sáng như nước, Tiểu Sắt ôm hồ ly tinh dựa vào cây cột ở hành lang.
Hai người nhìn nhau, ánh lửa bay khắp nơi.
"Tiêu lão bản, ngươi không cần ngủ sao? Nửa đêm liền ở cửa phòng ta." Lý Liên Hoa có chút bực bội.
"Nửa đêm ngươi đem con cẩu cột trước cửa phòng ta, ngươi không biết tiểu cẩu nhà ngươi rất ồn ào sao?" Tiêu Sắt lạnh lùng chấn vấn.
"Hồ ly tinh. Nói xem nữa đêm nữa hôm ngươi nháo cái gì? Tiêu lão bản vì ngươi ồn ào mà ngủ không ngon." Lý Liên Hoa quỳ xuống, tức giận gõ vào đầu con chó.
"Gâu gâu..." Hồ ly tinh nhận thức được tình hình, bất đắc dĩ nhìn Lý Liên Hoa, rên rỉ không ngừng, cảm thấy rất ủy khuất.
"Mau xin lỗi." Lý Liên Hoa ấn đầu con chó, gật đầu với Tiêu Sắt, sau đó đứng dậy vỗ tay, cười nói: "Nhìn xem, nó biết sai rồi, đã xin lỗi. Tiêu lão bản đại nhân đại lượng, sẽ không so đo với một tiểu cẩu phải không?"
Tiêu Sắt trợn mắt, nhìn hành lý trên vai Lý Liên Hoa, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Nửa đêm ngươi lặng lẽ thu dọn hành lý, định rời đi mà không từ biệt à?"
"Khụ khụ..." Lý Liên Hoa ho khan hai tiếng, chỉ lên trời: "Không có, không phải, chỉ là..."
Tiêu Sắt lách qua Lý Liên Hoa, cầm phong bì trên bàn lên, mở ra đọc: "Đêm qua ta có xem một quẻ mệnh, ở phía Tây Nam có điềm báo đại họa, một quẻ đại hung hiện lên, nên cầu may tránh xa xui xẻo. Vì vậy xin cáo từ, núi cao sông dài. Giang hồ tái kiến. Xin đừng nhớ mong."
Tiêu Sắt đọc xong, ngước mắt nhìn chằm chằm Lý Liên Hoa, Lý Liên Hoa sờ mũi, mỉm cười.
"Lý Liên Hoa, ngươi còn biết bói toán?" Tiêu Sắt gấp lá thư lại, nhét vào, đặt lại chỗ cũ.
"Trước kia không phải ta đã nói rồi sao? Ta từng gặp một vị tiên nhân, y thuật lẫn bói toán này thật sự là do vị tiên nhân đó truyền dạy, rất hữu hiệu, có muốn ta bói toán cho ngươi không? Như vậy ngươi sẽ gặp may... "
"Lý Liên Hoa, ngươi muốn đi đâu?" Tiêu Sắt thiếu kiên nhẫn cắt đứt những lời nói nhảm này.
Lý Liên Hoa sửng sốt một chút, sau đó cười nói: "Liên Hoa Lâu của ta có thể di chuyển được, ta muốn đi đâu thì tùy ý đi. Nghe nói thành Tam Cố, Mỹ Nhân trang có một mỹ nhân, ta cũng muốn đi xem."
"Thiên Nữ Nhụy chỉ thích đại sư huynh."
"Thật thô tục. Ai nói muốn ngắm mỹ nhân thì phải âu yếm, chỉ đi thưởng thức, thưởng thức thôi, ngươi hiểu không?"
"Nhân tiện, ta cũng muốn đi thăm thành Mộ Lương. Nghe nói Cô Kiếm Tiên sống một mình trong thành này, trong thành có một người một kiếm, thực sự rất thú vị."
"Cô Kiếm Tiên tính tình không tốt, nếu như ngươi tùy tiện tiếp cận Mộ Lương Thành, cẩn thận hắn dùng kiếm chém ngươi." Tiêu Sắt lạnh lùng nói.
Lý Liên Hoa không nói được nữa, không cười được nữa, không vui nhìn Tiêu Sắt: "Tiêu lão bản, ngươi đang cố ý đối nghịch với ta phải không?"
Tiêu Sắt nghiêm túc nhìn Lý Liên Hoa, nghiêm túc nói: "Giang Hồ phong cảnh tuy rằng đẹp đẽ, nhưng cũng đầy rẫy nguy hiểm, ngươi đã mất hết võ công, không có khả năng tự bảo vệ mình. Bằng không, tạm thời ở lại Tuyết Nguyệt Thành. Ở đây và chờ đợi ta..."
Tiêu Sắt dừng lại ở đây, Lý Liên Hoa không đợi được liền hỏi: "Tiêu lão bản, ngươi còn chờ cái gì? Tại sao ngươi không nói đi?"
Tiêu Sắt suy nghĩ hồi lâu mới nói: "Không có gì? Nếu ngươi muốn rời đi thì cứ đi đi, ta sẽ không tiễn ngươi đi."
Tiêu Sắt vung tay áo xoay người rời đi.
Giang hồ xác thực hiểm ác, nhưng con đường hắn đi sau này chắc gì đã không nguy hiểm.
Tiêu Sắt tự hỏi bản thân còn không tin tưởng tự mình có thể rút lui, vậy tại sao lại phải để người ta chờ đợi?
"Này, Tiêu lão bản." Lý Liên Hoa hô to một tiếng.
Tiêu Sắt quay đầu nhìn lại.
"Cẩu của ta, ta giao cho ngươi. Đa tạ." Lý Liên Hoa mỉm cười chạy tới, nhét sợi dây thừng của hồ ly tinh vào tay Tiêu Sắt.
"Lý Liên Hoa, ngươi đêm qua...... Là như thế nào?" Tiêu Sắt siết chặt sợi dây.
"Đêm qua? Đêm qua ta có vẻ say và mơ thấy một số chuyện thời thiếu niên. Nếu ta mạo phạm đến ngươi, xin hãy thứ lỗi cho ta." Lý Liên Hoa chấp tay bồi tội.
"Ngươi thuở niên thiếu múa Khổng tước xè đuôi cho ai nhìn?"
"Tiêu lão bản, ngươi quên rồi à? Ta đã từng có lão bà, đương nhiên sẽ cho nàng ấy xem."
Tiêu Sắt nghe vậy nhoẻn miệng cười, rất tốt. Tay ôm cẩu, xoay người, phất tay rời đi.
Núi sông còn có điểm dừng chung, có duyên gặp lại, chỉ nguyện vọng người sẽ trân trọng cuộc gặp mặt này.
Lý Liên Hoa đứng ngoài hành lang nhìn với ánh mắt đưa tiễn, đột nhiên cảm thấy trên mặt lạnh lẽo, giơ tay lên sờ mặt mình, tay hơi ươn ướt, bối rối kêu lên.
"Tại sao trời lại mưa?"
![](https://img.wattpad.com/cover/352664954-288-k243452.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiêu Sắt x Lý Liên Hoa_萧瑟莲花 _Lofter
FanficLink: https://huahuadebaby98253.lofter.com/ (tôi chưa được tác giả cho phép đăng nên để link ở đây để mọi người theo dõi) Thật ra thì thoạt đầu tôi cũng chỉ thích hai bộ phim riêng biệt cho đến khi dạo một dòng tag phim liên hoa lâu trên lofter thấy...