*Đoàng*
"Đại ca."
"Ừ."
Rất nhanh chóng, Dena Kirin đã phải bỏ mạng tại đây, cô ta chết không kịp nhắm mắt. Trước khi cô kịp ra tay với hắn thì đám đàn em lại nhanh tay hơn một bước, báo hại khắp người cô ta chi chít viên đạn ghim vào tứ thân, máu dần tuôn ra nhiều hơn nhuốm chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi sang màu đỏ thẫm của máu.
Hắn nhìn lấy xác cô một hồi lâu
"Như vậy có nhẹ cho cô quá không, Dena Kirin? Tôi muốn vô phải hiểu được cảm giác chết dần chết mòn, đau như chết đi sống lại khi bị từng giọt thuốc độc chạy đến từng tế bào của cơ thể như cách cô hành hạ Fourth. Chết như thế này quá dễ dàng rồi."
8 năm về trước, ngày mà em còn nằm mệt mỏi trên giường bệnh.
Chiều hôm ấy, Fourth Nattawat nhìn ra phía cửa sổ, bây giờ đã là đầu xuân rồi, những ánh nắng đang dần hé lộ sau lớp mây mù dày đặc và khí lạnh của mùa đông, thời tiết vẫn còn se se lạnh, ánh mắt cậu nhìn xa xăm vô lối, đến nơi tận cùng của chân trời.
"Fourth Nattawat." Giọng một người con gái vang lên, Hasan cũng Prom đã ra ngoài mua đồ ăn cho cậu, vậy ai là người ở phía đó?
Cậu nghi ngờ ngoái đầu về phía cửa, nhìn Fourth bây giờ hốc hác, xanh xao thật sự rất đau lòng, không còn là con mèo xinh xắn ngày xưa nữa.
"Ai vậy?" cậu yếu ớt trả lời, vẫn không có lời hồi âm nào cả.
Đưa tay dụi mắt một hồi, thị lực của cậu đã giảm đi rất nhiều. Chỉ nhận ra ở phía cửa có bóng dáng của một cô gái với mái tóc màu nâu và mặc bộ y phục màu đen kín từ đầu tới chân cộng với việc đeo khẩu trang khiến cậu chẳng thể nhận ra người phía trước đó là ai.
"Chị Hasan về sao?"
Chẳng nói chẳng rằng, người ấy tiến đến gần chỗ cậu, cậu chỉ kịp nhìn thấy đôi mắt rất quen. Cho đến khi nhận ra đó là Dena Kirin, thì Fourth đã cảm thấy có một dòng nước đang chảy trong người, nó đi đến đâu khiến cậu đau đớn đến đó. Ruột gan cậu nóng như bị thiêu đốt, có thể cảm nhận được như nó đang bị bào mòn.
"Dena Kirin."
Fourth xụi lơ nắm lấy tay cô ta, nhưng rất nhanh chóng bị ả gạt phăng đi. Cô ta dùng gối đè lên mặt Fourth. Bị chiếc gối cản trở, hô hấp của cậu càng khó khăn hơn, cố gắng vùng vẫy nhưng sức lực của cậu hiện tại cũng chẳng làm được gì. Cho đến khi hơi thở yếu dần rồi tắt hẳn. Cứ như vậy, cậu rời xa thế giới này một cách đau đớn đến thế. Cơ thể cậu dần lạnh ngắt, giọt nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống hõm cổ.
"Fourth Nattawat, dù sao mày cũng sắp chết vậy để tao tiễn mày đi nhanh hơn một bước. Như vậy Gemini Norawit sẽ là của tao. Đôi mắt của mày sẽ là của anh ấy, anh ấy sẽ sớm lấy lại ánh sáng và sánh bước bên tao."
Dena Kirin thấy mình đã đạt được ước nguyện, cũng nhanh chóng rời khỏi hiện trường nhưng cô ta quên mất rằng ở đây có camera, mọi hành động độc ác ấy đã nhanh chóng bị ghi lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
GeminiFourth • Bài Hát Này Viết Riêng Tặng Cậu
FanfictionGeminiFourth Ver "Cuối cùng, chúng ta cũng chẳng thể bên nhau đời đời kiếp kiếp...! Hẹn cậu vào một kiếp mà chúng ta chẳng cần phải vương vấn chuyện đời, cùng nhau sống một cuộc sống yên yên bình bình, để có thể được nắm tay cậu đi khắp thế gian" 📍...