Dunk vào công ty chưa lâu nhưng cậu nhận được khá nhiều sự yêu quý của mọi người từ nhân viên canteen cho đến các đồng nghiệp cùng phòng. Tính cách lễ phép, khuôn mặt xinh đẹp và nụ cười thân thiện trên môi làm mọi người dễ dàng dành thiện cảm cho cậu. Sáng nay Dunk đến chỗ làm trong tâm trạng khá thoải mái vì không bị giao đi pha cafe hay xử lý đống tài liệu chất cao như núi nào cả, tóm lại sáng nay cậu chưa bị dí deadline nào. Dunk chậm rãi ngồi vào bàn, vô cùng ngạc nhiên thấy một phần bánh mì sandwich và nước ép đặt ngay ngắn trên bàn và một tờ giấy nhắn chúc ngon miệng. Dunk cầm tờ giấy lên và đọc, tạm thời cậu không nghĩ ra được cái tên nào phù hợp cho thắc mắc này. Dunk cất gọn đồ ăn vào ô bàn rồi bắt đầu công việc. Joong nhìn thấy hộp đồ ăn trên bàn ai kia đã thấy cốc cafe đang uống bỗng trở nên đắng ngắt. Mới sáng sớm nay thức dậy, Joong còn đang rất vui vẻ, tâm trạng háo hức muốn đến chỗ làm thật nhanh. Từ ngày xin bố vào công ty làm, sáng nào cậu cũng dậy và đi từ rất sớm chỉ vì sợ ai đó bắt gặp còn bố cậu thì không thể quen được với sự chăm chỉ quá mức này của cậu con trai nên trong lòng ông càng thêm tò mò về người tên Dunk rốt cuộc trông như thế nào, năng lực ra sao mà trong thời gian ngắn có thể tác động đến Joong lớn như vậy. Đây có thể gọi là chưa gặp đã quý mến.
Dunk cả buổi sáng nay không quá bận rộn, cậu vừa làm việc vừa bâng quơ suy nghĩ. Nhìn thấy khuôn mặt đang mơ màng, Joong vội nhắn tin giao việc trên nhóm cho Dunk đi in tài liệu cắt ngang trạng thái suy nghĩ vẩn vơ của cậu. Người này muốn để cậu ta rãnh rỗi căn bản không thể rồi. Joong khẽ lắc đầu thở dài một cái.
Dunk bước ra ngoài mang theo tập tài liệu khá nặng trên tay. Khi cậu vừa khuất, Brian đứng chờ mọi người xung quanh đi ăn trưa hết cả liền nhanh chân tiến về phía bàn làm việc của Dunk, ngập ngừng ngó xung quanh rồi khẽ đặt lên bàn cậu một phần ăn trưa còn đang nóng hổi. Anh mỉm cười chạm nhẹ vào sticker hình hướng dương trên bàn cậu, người gì tính cách cũng dễ thương như khuôn mặt vậy. Brian tâm trạng lâng lâng lẫn hồi hộp rẽ hướng tới canteen. Joong nhìn theo dáng người vừa đi khuất, lặng lẽ tới bàn làm việc của Dunk đứng nhìn vào tờ giấy nhắn được dán ngay ngắn trên hộp cơm với vẻ mặt chẳng có chút gì dễ coi rồi rất nhanh chóng sau đó số phận hộp cơm trưa đã được ấn định nằm gọn trong thùng rác. Joong vò rối mái tóc của mình rồi quyết định ra ngoài hít thở chút không khí cho dễ chịu. Chính cậu chẳng hiểu sao dạo này tâm trạng cứ lên xuống thất thường như vậy.
Dunk đang tranh thủ chút thời gian buổi trưa ghé quán cafe cách công ty một chút. Cậu thích đồ uống và không khí ở đây. Cậu thả hồn theo giai điệu nhẹ nhàng của bản nhạc đang vang lên trong quán, dựa đầu vào lưng ghế, mắt khẽ nhắm lại thưởng thức một lúc trước khi đứng dậy trở lại công ty. Cậu vừa bước chân ra khỏi quán đã thấy bóng dáng rất quen đang tiến dần về phía mình đang đứng. Dunk thoáng rùng mình, khoảnh khắc tối qua chợt lướt qua trong đầu làm hai má đỏ bừng, cậu bối rối chưa biết sẽ thế nào nếu gặp lại. Với người đơn thuần như vậy, việc vừa đón nhận một nụ hôn xong lại tỏ ra điềm tĩnh như không có chuyện gì thật sự rất khó khăn. Dunk ôm tập tài liệu thật chặt rẽ hướng né sang bên lối nhỏ phía sau quán tạm lánh mặt.
BẠN ĐANG ĐỌC
THIÊN THẦN SA NGÃ - Joongdunk
Короткий рассказDunk - người luôn là trân quý trong mắt mọi người, ai nói về cậu đều là giỏi, xinh đẹp, thánh thiện, tóm lại là không tì vết. Trong mắt mọi người Natachai là thiên thần. Dunk có mối tình kéo dài với một người và cậu hết lòng vì tình yêu đó. Joong l...