03

221 15 0
                                    


Mã Gia Kỳ mua suất chiếu cuối cùng, cũng may là đến kịp.

Mọi người ổn định chỗ ngồi, cả rạp phim bây giờ chỉ có 7 người bọn họ, nhưng mỗi người đều mang trong mình những tâm sự khác nhau.

"Có phải đời người luôn khó khăn như thế không? Hay chỉ có thuở niên thiếu mới thế?"

"Luôn là thế đấy."

Lúc Mã Gia Kỳ quay đầu sang thì phát hiện vị trí bên cạnh Lưu Diệu Văn trống trơn.

Trong nhà vệ sinh vắng người ở rạp chiếu phim chỉ có tiếng ho dữ dội kèm tiếng nôn khan, nước trong bồn cầu nhuốm một màu đỏ tươi. Tống Á Hiên bấm nút xả nước, đồng thời lau đi vệt đỏ bên khoé miệng rồi bước ra ngoài một cách đầy khó khăn, đôi chân nhũn ra như cọng bún, trước mắt thì dày đặc những chấm đen. Tống Á Hiên cố hết sức điều khiển cơ thể để đi đến bên bồn rửa tay, chú bé mở vòi hứng một vốc nước rồi súc thật sạch vị tanh của máu trong miệng, khoang miệng sạch rồi nhưng trong họng thì vẫn chưa.

Lúc ngẩng đầu lên Tống Á Hiên phát hiện ra Mã Gia Kỳ không biết xuất hiện ở đó từ khi nào, chú bé giật bắn cả mình nhưng không còn sức lực nào để quay đầu lại nữa.

Mã Gia Kỳ đứng sau lưng, Tống Á Hiên không biết anh đến từ bao giờ, chứng kiến được bao nhiêu, nhưng trông anh rõ là bình tĩnh, ít nhất là giả vờ bình tĩnh.

Tống Á Hiên chống tay lên cái bồn lạnh lẽo nhìn bản thân trong gương, mặt mày tái nhợt, bên khoé miệng còn dính chút đỏ của máu, trông đáng thương vô cùng.

"Hiên Nhi." Mã Gia Kỳ bước đến nhẹ nhàng gọi tên em. Tống Á Hiên không nhịn được nữa mà lao vào lòng anh, phút chốc cổ áo Mã Gia Kỳ ướt đẫm bởi những dòng nước mắt, chú bé không dám khóc nấc, vì sẽ đau.

Tống Á Hiên khàn cả giọng hỏi: "Anh Mã ơi, những gì trong phim nói là thật à?" Mã Gia Kỳ ngẩn người trong chốc lát rồi ôm chú bé vào lòng vỗ về: "Giả đấy."

Mã Gia Kỳ mua cho Tống Á Hiên một cốc trà nóng rồi đưa chú bé quay lại rạp phim ngồi bên cạnh Lưu Diệu Văn.

"Muốn uống không?" Tống Á Hiên đưa cốc trà đến bên miệng Lưu Diệu Văn. Lưu Diệu Văn đang tập trung xem phim, mở miệng thử một ngụm rồi dang tay kéo Tống Á Hiên vào lòng.

Hạ Tuấn Lâm ngoảnh đầu nhìn Nghiêm Hạo Tường hỏi: "Cậu có thể ôm tớ không?" Nghiêm Hạo Tường hơi ngạc nhiên, cậu nhìn ra cửa rồi đưa tay ôm lấy Hạ Tuấn Lâm, lúc này Hạ Tuấn Lâm mới hài lòng dựa vào vai Nghiêm Hạo Tường xem phim tiếp.

Phim chiếu xong thì cũng muộn rồi, mà tâm trạng mọi người đều rất tốt. Đã qua 12 giờ, sinh nhật Tống Á Hiên cũng qua luôn.

Trong rạp phim còn một tiệm trà sữa duy nhất còn mở cửa nên Trương Chân Nguyên đưa Trần Tri đi mua.

"Chúng mình cũng đi đi." Hạ Tuấn Lâm định nắm lấy tay Nghiêm Hạo Tường nhưng cậu ấy lại né tránh, sau đó quay đầu cười cười nói với Hạ Tuấn Lâm: "Được thôi." Nói xong liền rảo bước đi về phía tiệm trà sữa.

"Xin chào, hai bạn muốn uống gì ạ? Bên tiệm mình đang có chương trình khuyến mãi, mua combo tình nhân sẽ được nửa giá thôi ạ~" anh trai nhân viên cười tươi rói.

[TNT] CHẠY TRỐNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ