Đội tuyển mới lần lượt giành chức vô địch và á quân Cúp quốc gia Đức và Cúp Weibo, dù biết rằng hành trình của họ chỉ mới bắt đầu và những thành tựu này chưa là gì nhưng cũng đem đến những hy vọng vô giá cho đội trong tương lai.
Có lẽ những gì CLB nói lúc đó quả thực đúng.
Lạc Văn Tuấn nhìn vào hai vinh dự mới thuộc về mình và các đồng đội hiện tại trên bức tường danh dự, và bắt đầu suy nghĩ về lời hứa mà ban lãnh đạo câu lạc bộ đã đưa ra cho anh khi anh ký hợp đồng. Cho dù vẫn chưa biết đội của họ sẽ đi về đâu, tương lai có tươi sáng hay thất bại nửa chừng thì cũng phải trải nghiệm thì mới có kết quả. Sự hợp tác của AD ngồi cạnh và cậu ngày càng ăn ý, Lạc Văn Tuấn thầm nghĩ.
Lạc Văn Tuấn thừa nhận rằng anh đã có quá nhiều định kiến về Triệu Gia Hào khi không biết rõ về anh, ví dụ như những nỗ lực của anh ấy trong trận đấu chỉ là nhờ sự hỗ trợ của đồng đội, chẳng hạn, anh thực sự không đủ mạnh nên thường yếu khi đi đường và chết đầu tiên trong giao tranh tổng. Những ý nghĩ xấu xa này đều xuất phát từ ý nghĩ rằng AD mà đội tuyển đã hứa với cậu không nên là Triệu Gia Hào.
Lúc đó, Lạc Văn Tuấn không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đồng điệu với AD đến mức bản thân cũng thấy bất ngờ, cậu dần hối hận về suy nghĩ của mình. Giờ đây, mỗi lần Triệu Gia Hào xông thẳng về phía trước trong trận đấu, mỗi một lần băng trụ, mọi động tĩnh tính bằng một phần mười giây đều có sự trợ giúp của Lạc Văn Tuấn.
AD muốn mở giao tranh, SP sẽ luôn trong tư thế sẵn sàng; AD muốn tiếp tục truy đuổi, SP sớm đã khống chế đối phương; AD thấp máu muốn kết liễu kẻ địch, kỹ năng hồi máu của SP sẽ lập tức được dùng ngay cả trước khi anh mở miệng yêu cầu; Bất cứ nơi nào AD đi đến sẽ có SP cắm mắt cung cấp tầm nhìn, thắp sáng thế giới cho anh tự do bay nhảy.
Họ là những đồng đội sát cánh chiến đấu, sát cánh nhau di chuyển trong hẻm núi mù sương, phá vỡ một rồi hai trụ cho đến khi nhà chính của phe địch nổ tung và dành chiến thắng
Thật đáng tiếc khi dù có cổ vũ nhiệt liệt đến đâu thì bọn họ cũng chỉ dừng lại trên đấu trường, khi trở lại những khoảnh khắc chạm mặt nhau đời thường, cả hai lại một lần nữa trở lại mối quan hệ quen thuộc nhưng không quá quen thuộc.
Sự hối hận của Lạc Văn Tuấn được thể hiện rõ nét nhất tại thời điểm này. Vậy mới nói tại sao lần đầu gặp phải tỏ vẻ kiêu ngạo làm gì? Hại cậu hiện tại không thể chủ động và bình thường nói bất cứ điều gì với Triệu Gia Hào. Nghĩ đến việc phá vỡ cục diện bế tắc này, Lạc Văn Tuấn cảm thấy như có kiến bò khắp người.
Mặt khác, Triệu Gia Hào tựa hồ coi Lạc Văn Tuấn như em trai mình, anh căn bản không để ý đến sự ngại ngùng kia
Trong phòng tập có người nhờ Triệu Gia Hào giúp lấy chai nước, anh liền phát mỗi người một chai, không quên lấy cho Lạc Văn Tuấn, người đang đeo tai nghe và đánh xếp hạng. Lạc Văn Tuấn nói "cảm ơn" trong cổ họng nhiều lần nhưng lại không lần nào phát ra thành tiếng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[𝑇𝑟𝑎𝑛𝑠] [𝑂𝑛𝑒𝑙𝑘] 𝐺𝑟𝑎𝑣𝑖𝑡𝑦
FanfictionThiết lập: Hiện thực hướng- BLG23/ OOC Tác giả: 一木木夕 Source: https://mumuxi999.lofter.com/ Độ dài: 11 chương Trans chỉ đáp ứng 65% bản gốc, bản dịch chưa có sự cho phép của au. Vui lòng không Re-up dưới mọi hình thức !!!