Cũng đã 1 tuần từ khi Phổ Minh tới đây làm người hầu cho Nhã Phong , nào là lo miếng ăn, giấc ngủ, cậu cần gì kêu một cái là có mặt ngay, cậu Nhã Phong chỉ muốn Phổ Minh hầu hạ cho mình thôi, người khác vào hầu không đúng ý cậu là cậu lại nổi giận ngay. Bà Lê cũng không nói gì, đành chiều ý con trai mình. Bà Lê ít khi ở nhà, bà cứ đi sớm về chiều, cậu Nhã Phong trước đó rất bám bà, nhưng khi có Phổ Minh là cậu không cần bà nữa, chỉ đu Phổ Minh thôi, từ sáng tới tối, hết bày thả diều, cho cá ăn, tưới cây tưới hoa, rồi lại cùng nhau học bài.
Phía sân sau ông Lê xây cho Nhã Phong một khu chồi rất lí tưởng, xung quanh là hoa, rồi còn mấy cái hồ cá nữa, khu chồi xây thoáng mát, ra đây học là hết sảy luôn. Mọi ngày Nhã Phong với Phổ Minh ra đây tập thể dục rồi cùng nhau học bài, cả hai đóng giả thầy đồ và học trò trả bài cho nhau, phải nói Nhã Phong và Phổ Minh rất thân với nhau.
----------
Thời gian trôi qua, Nhã Phong cũng đã 10 tuổi, Phổ Minh 13 tuổi, cả 2 vẫn mối quan hệ thân thiết đó, hằng ngày cùng nhau đi học, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau lớn lên, thầm sâu trong lòng Nhã Phong thầm thương Trần Phổ Minh, cậu luôn dịu dàng với Phổ Minh, như khi ai đụng vào đồ của cậu là cậu nổi cáu lên ngay, nhưng Phổ Minh lại tự nhiên đụng vào đồ của cậu, hoặc khi Phổ Minh lỡ làm bể cái dĩa yêu quý của ông Lê, Nhã Phong thay cậu nhận lỗi, có vì vậy mà Phổ Minh thoát khỏi bao trận đòn. Không biết Phổ Minh có nhận ra tấm lòng của cậu không, cậu luôn muốn bảo vệ Phổ Minh.Hôm nay Phổ Minh bị trượt ngã ở bếp khi đang bưng đồ phụ bà năm, không phải tự nhiên mà trượt, là cậu bị trượt vỏ chuối do thằng Điền bày ra, bởi thằng Điền ghét cậu, nhìn thấy cậu được cậu chủ thương yêu ưu ái nên đâm ra ghét, muốn hại cậu bị ông chủ đánh. Phổ Minh bị trượt chân mà té xuống đập mạnh mông xuống đất, chân cũng bị bong gân, đồ bị lật nằm sõng sài trên đất, thằng Điền thấy vậy hả dạ đứng núp phía sau cười.
Nhã Phong ở trong phòng đọc sách thì nghe tiếng la cùng tiếng đồ rớt xuống đất bèn chạy ra, chạy xuống bếp thấy Phổ Minh đang chuồm người kiếm chỗ vịn đứng lên
"Phổ Minh, bị sao vậy, đây tôi đỡ cậu, từ từ đứng lên"
Phổ Minh nắm lấy tay cậu chủ khó khăn đứng lên rồi ngồi xuống cái ghế gần đó
"Aaaa đau quá đau quá"
"Bình tĩnh, đau ở đâu để tôi xem nào"
"Đau ở ... ở mông với ở chân"
"Rồi ngồi yên đó để tôi xem chân trước"
"Bị bong gân rồi, ngồi đây tôi lấy thuốc xoa cho cậu"
Nhã Phong chạy nhanh lên nhà lấy thuốc xuống ngồi xuống nâng chân Phổ Minh đặt lên đùi mình, lấy thuốc cho ra tay rồi thoa lên chân cho Phổ Minh.
"Rồi từ từ bỏ xuống, còn đau chỗ nào nữa không"
"Dạ đau ở .. à thôi không cần đâu cậu chủ"
"Nói, đau ở đâu"
Nhã Phong là người thiếu kiên nhẫn, lại không thích ấp a ấp úng, bắt nói là phải nói thật không được nói dối.
"Dạ.. đau ở mông thưa cậu"
"Ở mông à, đập mạnh thế mà bảo không cần thoa thuốc à, chỗ này không tiện vạch ra xem, vào phòng tôi"
BẠN ĐANG ĐỌC
(Chuyển Ver) Người Hầu: Lê Nhã Phong × Trần Phổ Minh
Fanfiction"Cậu chủ, cậu không nói giỡn chứ" "Tao không giỡn, tao nghiêm túc thích mày được chưa" Tên hán việt: Pond Naravit Lertratkosum: Lê Nhã Phong Phuwin Tangsakyuen: Trần Phổ Minh Mình chuyển ver khi đã có sự cho phép của tác giả https://www.wattpad.co...