Chương 10

435 67 5
                                    

Mùa đông hỗn loạn đã vô thức trôi đi, mùa xuân lặng lẽ gõ cửa, rõ ràng là mùa tái sinh của vạn vật, nhưng mưa xuân liên tục không dừng và mùi đất ẩm ướt, ngược lại khiến thế giới trở nên lạnh lẽo.

Hôm qua Mark Lee gọi điện thoại cho Lee Donghyuck đã hiển thị "tắt nguồn", anh không nghĩ nhiều, còn gửi thêm ba tin nhắn hỏi thăm cậu đi chơi ở Canada thế nào. Mark Lee lo lắng cậu không biết nói tiếng Anh, tay gõ hơn hai mươi câu giao tiếp thông dụng gửi kèm ghi âm giọng nói nhưng không nhận được hồi đáp.

Hôm nay lại là một ngày bận rộn, Mark Lee xoa xoa lông mày, scandal của anh coi như đã lắng xuống, làm khó cho thư ký đã ở cạnh anh cả tuần không nghỉ ngơi, liên tục trao đổi và đàm phán nên đã duyệt cho thư ký nghỉ hai ngày nghỉ phép có lương.

Bản thân anh vẫn luôn ngủ trong phòng phụ của phòng làm việc, căn bản chưa từng về nhà, sau khi Lee Donghyuck đột nhiên muốn đi du lịch Canada, Mark Lee chỉ về nhà một lần để lấy tài liệu.

Anh nhìn thấy một đống áo len lông cừu trắng vứt trên mặt đất, có chút bất lực ôm chúng vào phòng của anh và Lee Donghyuck.

Tủ quần áo của Lee Donghyuck trống rỗng, nhưng Mark Lee không chút hoài nghi khi treo những bộ quần áo cao cấp đó vào. Anh chỉ nghĩ Lee Donghyuck vẫn thích mang theo hết mấy bộ quần áo đẹp khi ra ngoài chơi như trước đây.

Những ngày này, Mark Lee đều lặp đi lặp lại quy trình sắp xếp công việc, tổ chức cuộc họp và đàm phán, cố gắng duy trì hoạt động của công ty trong khả năng có thể. Mặc dù một vài việc hợp tác đã phải dừng lại do khủng hoảng hình ảnh cá nhân của Mark Lee, nhưng đồng thời cũng có một số công ty hăng hái gia nhập dự án, gọi là trong cái rủi có cái may. Những cấp dưới thân tín của Mark Lee cũng làm việc vô cùng chăm chỉ, trên dưới công ty đồng lòng vượt qua áp lực nặng nề, rất nhanh, hoạt động của công ty đã hồi phục về trạng thái bình thường.

Cả người Mark Lee gầy đến mức đáng thương, gò má nổi rõ ràng trên khuôn mặt xinh đẹp khiến anh trông càng lãnh đạm và trưởng thành hơn.

Anh không dễ gì mới được nghỉ ngơi, nhưng cơn đau dạ dày lại bắt đầu tấn công, Mark Lee bất chợt nhận ra từ sau khi mình ở bên Lee Donghyuck, đây là lần đầu tiên căn bệnh này tái phát. Trước đây luôn có Lee Donghyuck dày công chuẩn bị món ăn bồi bổ dạ dày và canh giải rượu cho anh, cho dù anh có lộn xộn đến mức nào thì cũng vẫn luôn có Lee Donghyuck đứng sau lưng chống đỡ anh. Mark Lee không khỏi cảm thấy áy náy, trước đây cũng không thể xin lỗi Donghyuck một cách đàng hoàng.

Mark Lee đau đớn ngủ gục trên ghế.

Anh mơ về cái đêm hồi đại học cùng Lee Donghyuck tới tiệm cà phê net, mặc dù bọn họ có một căn nhà ở ngoài trường, nhưng vì muốn trải nghiệm cuộc sống kí túc xá nên đã tìm thuê chỗ nằm của hai đàn em trong một tuần. Tối hôm đó vốn dĩ đã hứa sẽ quay về trước khi đóng cửa, kết quả lên mạng xong lại gặp được vài người bạn của Lee Donghyuck, khó có thể từ chối lời mời cùng uống vài chén của bọn họ, uống không nhiều, nhưng Mark Lee đã cảm thấy khi đó mình như đang đi trên mặt bông.

Tửu lượng của Lee Donghyuck không tệ, nhưng uống xong sẽ huyên thuyên không ngừng, bình thường đã thích cầm đèn chạy trước ô tô, say rồi càng ba hoa nhiều hơn.

[Edit] Markhyuck (ABO) WALK YOU HOMENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ