Chương 7

71 7 0
                                    

Sau một hồi ngồi khóc, cậu đi lên phòng của mình và cầm theo bức tranh hoàng hôn mà mẹ đã dặn. Khi đang định gỡ bức tranh ra khỏi tường thì đột nhiên có một thứ gì đó rơi ra từ đằng sau bức tranh, cậu nhặt nó lên và mở ra xem, bên trong chiếc hộp nhỏ là những thứ mà mình chưa được nhìn thấy bao giờ. Cầm theo bức tranh của mình cậu nhìn ngôi nhà của mình đang dần lụi tàn. Thì ra nguyện vọng của bà là cậu con trai mình hãy hỏa thiêu mẹ cùng với nơi này để những người khác không bị nhiễm virus. Trong lòng cậu bây giờ dấy lên những cảm xúc vô cùng khó tả, cậu nhìn người mẹ thân xác lạnh lẽo đang nằm giữa ngôi nhà đang được bao quanh bởi lửa mà không khỏi xót xa.

   "Gemini à! Con có thể trở thành người"

Cậu đứng đó nhìn ngôi nhà một lúc rồi quay lưng rời đi, cậu đi đến một phòng thí nghiệm cũ rồi nấp ở một góc ít người thấy, sau đó lấy ra đoạn băng mà mẹ đã chuẩn bị cho cậu từ trước.

'Nếu như con xem được đoạn băng này thì chắc chắn đã có chuyện xấu xảy ra rồi, mẹ hi vọng là con không cần phải coi nó. Nhưng nếu con coi rồi thì.....con hãy nhớ cho Thật Kĩ Lời Mẹ....'

Cậu vừa ngồi xem đoạn băng của mẹ vừa khóc và những năm sau đó, khi ở độ tuổi Thiếu Niên cậu vẫn ngồi đó tại phòng thí nghiệm vừa nhìn hình ảnh người mẹ quá cố của mình trong đoạn băng vừa tự hứa với lòng rằng mình sẽ trả thù cho cả mẹ và ba.

  [Năm 2001] Tại Mỹ

Ở đây đang xảy ra một cuộc chiến tranh ác liệt nơi mà các bác sĩ tình nguyện đang làm việc tại đây. Việc xảy ra chiến tranh khiến công việc của các bác sĩ tình nguyện ngày thêm khó khăn cộng thêm việc phải chạy trốn khỏi những viên đạn tử thần của quân địch từ khó khăn càng chồng chất thêm khó khăn. Nhưng không tự nhiên mà các bác sĩ tình nguyện lại ở nơi đây mà công việc của họ là sơ cứu cho những binh lính bị thương và Gemini cũng là một trong những bác sĩ tình nguyện được cử đến đây vì vốn dĩ từ lúc mẹ mất đến giờ cậu đã ở sống ở phòng thí nghiệm và chính bản thân cậu cũng đã xác định rằng mình sẽ trở thành bác sĩ để tìm ra nguồn gốc virus trong cơ thể mình và cũng đồng thời để tìm ra nguyên nhân cái chết của mẹ. Và chàng trai năm nào bây giờ đã trở thành một chàng trai khôi ngô với thân hình cao ráo.

Trong lúc đang xảy ra hỗn loạn thì một người lính bị quân địch bắn vào chân khiến chân bị thương khá nặng, việc vừa tránh né những viên đạn vừa sơ cứu vết thương nó là việc không hề dễ dàng chút nào, trong những giây phút sinh tử như thế này khiến tâm trí anh càng phải tập trung nhiều hơn.

'Trời ơi! Kinh khủng quá'

'Trời ơi! Thấy ghê vậy'

Một người đàn ông bên cạnh anh lên tiếng.

'Không biết mấy viên đạn từ đâu bay đến nữa'

'Trời ơi! Thiệt tình á, chúng ta đâu phải là lính đâu.'

Người đàn ông nhăn mặt tay vừa băng bó vừa than thở với anh.

  'Đang loạn lạc như vậy làm sao mà trốn đây chứ'

Anh vừa gấp gáp băng bó cho người người lính kia vừa trả lời câu hỏi của người đàn ông.

'Thì tại vì đang thiếu lực lượng quân y mà, coi như định mệnh đi' anh nói mà tay vẫn không ngừng băng bó.

BÁC SĨ MA CÀ RỒNG [BLOOD]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ