Hai người chạm mặt Trương Hân vừa bước ra từ nhà vệ sinh, ba ánh mắt nhìn nhau, nhưng sự chú ý của Trương Hân rơi trên chiếc thẻ mà Đan Ny đang đeo trước ngực.
"Gì vậy. Tự dưng đeo thẻ khách vậy Đan Ny?" - Trương Hân không quên nhìn qua Hứa Dương một cái, em đang cúi mặt xuống nhìn dưới đất, hai bàn tay bấu vào nhau.
"Tôi mới bảo lãnh Hứa Dương lên nè, em ấy mất chứng minh thư rồi" - Hứa Dương đã lường trước việc Đan Ny sẽ nói lại với Trương Hân. Dáng vẻ của em chỉ là đang chờ chị la mắng.
Trương Hân gật đầu nhẹ một cái rồi đi vào trong phòng trước, chị đi tới bàn của trưởng phòng Thiến Thiến để đưa hồ sơ. Hứa Dương lủi thui vào sau bỏ chiếc balo xuống hộc bàn, rồi ngồi vào ghế. Em xoay người nhìn qua chiếc bàn họp ở giữa văn phòng, hồ sơ còn lại không nhiều, khoảng trống cũng đã có. Không đợi xin phép chị, Hứa Dương thu dọn cái ghế về vị trí ban đầu rồi lại ngồi ở bàn họp. Em định sẵn hôm nay sẽ chuyển qua đây ngồi cho thuận tiện, mặt khác là né tránh chị.
"Cậu la con bé đúng không?" - Đan Ny nhìn thấy Hứa Dương bỗng dưng ngồi vị trí khác nên đi tới bàn trưởng phòng Thiến Thiến nhiều chuyện cùng Trương Hân. Ở cái văn phòng này, Đan Ny hám chuyện số hai chỉ có trưởng phòng Thiến Thiến số một.
"Không có" - Trương Hân lắc đầu giải thích. Chị quay lại nhìn cũng hơi bất ngờ, trong ánh mắt có chút khó chịu.
Trương Hân quay trở lại bàn lấy trong túi ra chiếc thẻ nhân viên đã làm cho Hứa Dương, đi tới đưa thẳng trước mặt nàng, mắt thì nhìn vào đống hồ sơ - "Thẻ nhân viên của em á, chị kêu anh Phong phòng hành chính làm cho em từ hôm thứ sáu mà em nghỉ". Mặc dù Trương Hân không rõ lý do em giận mình, nhưng chị vẫn muốn quan tâm đến em.
Trong lòng Hứa Dương trở nên rối bời không nhận định rõ tính cách của Trương Hân rốt cuộc là như thế nào. Hứa Dương đưa tay ra đón nhận mà không khỏi lo lắng - "Em xin lỗi đã phiền đến chị"
Cái con người này cứ chuyện gì cũng nói xin lỗi dù bản thân chẳng làm gì, lại gặp ngay một người ghét hai từ đó. Trương Hân cau có đứng tựa chân vào thành bàn, khoanh tay lại nhìn thẳng vào em. Chị vẫn luôn biết cách kiềm chế bản thân trước mặt mọi người, cũng sợ em khó chịu khi bị nhìn ngó - "Ra ngoài nói chuyện với chị một chút".Chị hừ lạnh một cái ngoảnh mặt đi ra khỏi văn phòng, bước tới trước cửa còn quay lại chờ em đi theo sau.
Trương Hân bước vào một phòng kho, là chỗ lưu trữ những hồ sơ cũ, ở đây rất ít người qua lại. Chị ép sát em vào tường theo quán tính, một tay đặt lên tường ngang vai em, một tay nâng cằm em lên nhìn thẳng vào mắt em - "Em sao vậy, bữa giờ cứ khó chịu với chị. Còn dùng mấy từ khách sáo nữa, chị làm gì khiến em không hài lòng hả?"
"..." - Hứa Dương vẫn lặng thinh không một lời nào, tim em đập mạnh khi nhìn vào mắt chị, hai tay đang run bần bật."Tại sao không gọi cho chị khi muốn nghỉ phép? Tại sao không kêu chị xuống bảo lãnh em? Tại..." - Trương Hân ngập ngừng một chút, ánh mắt dời xuống đôi môi đang mím lại của em - "Tại sao tự ý dời vị trí ngồi. Chị đã cho phép em chưa?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Hân Dương ] Thực Tập Sinh Mới Đến!
NouvellesCover - Thực Tập Sinh Mới Đến! Tác giả: datrn_12, Dongne_1112, DT_2001, Weltschmerz_1