Chap 9

58 1 0
                                    

Ban đầu Trương Hân chưa từng nghĩ sâu xa khi tiếp xúc với Hứa Dương, khi Lưu Thù Hiền hỏi về vấn đề đó, trong lòng Trương Hân mới có chút gì đó khác thường. Ngồi trên xe chở em về nhà, Trương Hân nhiều lần lén nhìn qua cô bé đang ngủ gật vì mệt.

Bàn tay Trương Hân khẽ đưa lên định vuốt mái tóc của Hứa Dương mà sợ sẽ bị phát hiện đành thu tay về, tiếp tục bấu vào vô lăng. Chỉ mới hai ngày gặp mặt, còn chưa biết nhiều về nhau nhưng Trương Hân đã luôn dành sự ưu ái nhất cho Hứa Dương.

Những điều mà Trương Hân làm bộc phát từ sự tự nhiên, không hề bị ép buộc. Đang mãi chìm trong mớ suy nghĩ thì điện thoại Trương Hân reo lên, làm cho Hứa Dươngcũng giật mình thức tỉnh. Cuộc gọi từ một số lạ, Trương Hân chỉ nhìn sơ qua như biết chắc chắn chủ nhân của số máy đó. Tay bấm lướt qua tắt chúng đi rồi cho thẳng vào danh sách chặn.

"Xin lỗi, làm em thức giấc rồi" - Trương Hân chu đáo nhìn em.

"Dạ không sao đâu, cũng sắp đến nhà em rồi" - Hứa Dương cười mỉm chi nhìn vào ánh mắt của Trương Hân, đúng là vào khoảng khắc này tim em cũng chợt có chút rung động.

Trương Hân im lặng tập trung lái xe đưa em đến trước cổng nhà, bàn tay lịch thiệp nắm lấy chỗ gài của dây an toàn. Bỗng chốc hai bàn tay chạm vào nhau, Hứa Dươngliền thu tay về nhìn Trương Hân đang khom người qua tháo dây an toàn cho mình. Khoảng cách gần đến mức nào em không nhận thức được nữa.

"Cảm...ơn chị" - Hứa Dương ấp úng nói, đôi má em ửng hồng.

"Ừm, vào nhà đi. Mai gặp" - Trương Hân trở nên lạnh lùng không quay qua nhìn em.

Hứa Dương về sớm hơn Viên Nhất Kỳ nên căn nhà tối vẫn chưa được bật đèn. Em bước về phòng ngồi lên giường, đưa bàn tay vừa được chạm vào tay chị lên trước mặt. Trái tim em khẽ rung động, những lần được Trương Hân nắm tay đã cho em một xúc cảm mới mẻ. 'Lòng bàn tay Trương Hân rất ấm' - Hứa Dương luôn nghĩ vậy.
Đến khi Viên Nhất Kỳ trở về nhà thì Hứa Dương đã chuẩn bị xong bữa tối, những món ăn đơn giản từ phần đồ ăn còn xót lại. Vẻ mặt của Nhất Kỳ không được tốt cho lắm, vừa về đã văng túi xuống giường, đôi mài cau lại đi thẳng vào nhà tắm. Hứa Dương thấy làm lạ mà vẫn mặc kệ cậu ấy, em đang bận yêu đời rồi.

"Sao đấy?" - Hứa Dương hỏi khi thấy Nhất Kỳ tắm ra.

"Tôi cứ tưởng mọi người ở phòng tôi vui tính cho đến khi tôi lỡ làm sai một vài thứ" - Nhất Kỳ dằn chiếc ghế thật mạnh rồi ngồi xuống bàn ăn - "Đã vậy còn cho tan làm trễ nữa chứ"

Hứa Dương bật cười, đi làm thì phải có nguyên tắc chứ, làm sai bị mắng là phải rồi. Với cả việc tan làm trễ cũng là chuyện bình thường thôi. Cơ mà ít ra em cũng còn chút may mắn khi được Trương Hân phụ trách.

Nhất Kỳ bắt đầu ngồi luyên thuyên về những chuyện xảy ra ở phòng mình, than thở đủ điều với Hứa Dương. Hầu như cả buổi tối chỉ nghe thấy tiếng Nhất Kỳ nói thôi, Hứa Dươngngồi bên cạnh gật gật rồi lắc lắc.
21h hơn, Hứa Dương ra giường nằm bấm điện thoại, vào phần thông báo thì thấy tài khoản của chị đã theo dõi mình lúc sáng. Lật đật bấm vào xem, cái tên được hiện ra 'kimberleyyxi'. Cái ảnh đại như hình chụp của một tạp chí vậy, chị chỉnh nó về màu trắng đen.

[ Hân Dương ] Thực Tập Sinh Mới Đến!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ