-Ha ha, khỏe không Pottah?
Malfoy ngọt nhạt cười, chạm mắt với Harry Potter đang ôm cánh tay bỏng được băng bó sơ sài đứng ở cửa phòng bệnh. Trái với bộ dạng ít nhất cũng cố nặn một nụ cười của Draco, Harry cáu ra mặt. Nó nhíu mày cợt nhả, điều mà có vẻ chỉ phù hợp với mỗi Draco Malfoy:
-Không hiểu phúc lành nào của Merlin đã cho tao gặp mày liên tục như vậy.
-Ngồi đi Pottah, và ít nhất cũng sửa xưng hô đi chứ, lớn cả rồi.
-Tao phát ngán với cái bản mặt mày. Mày tồi lắm!
-Bỏng nặng đấy, chịu khó nhé.
Mấy cái ống nghiệm trên bàn của Malfoy run lên. Tất nhiên, đó là dao động pháp thuật của Malfoy. Vì cậu ta đang cáu run cả người nhưng vẫn phải nhịn mà trưng ra bộ mặt tươi cười kia. Ồ, ai quan tâm chứ? Potter kế bên còn không thèm để ý cơ mà. Tất nhiên, nó sẽ không dừng việc phàn nàn và móc mỉa 1001 thứ trên đời khi Draco đang khám bệnh cho nó khiến tên tóc vàng cũng nổ não theo. Mẹ kiếp, Draco chửi thầm trong bụng - Nếu Pottah còn dám thách thức giới hạn kiên nhẫn của Malfoy này, cậu ta nhất định sẽ hầm tên Đầu Thẹo ngu ngốc thành súp rồi gửi về cho tên "chó mực" nhà nó ăn. Từ sau cuối tuần định mệnh kia, Draco cảm động đến mức chủ động kiến nghị với Viện trưởng rằng sẽ làm việc đầy đủ và tăng ca vào cả ngày nghỉ. Cốt chỉ để đón chào Potter lết cái thây không vẹn toàn của nó vào bất cứ thời điểm nào và được độc quyền khám chữa bởi lương Y "thủ khoa Viện Nghiên cứu và Đào đạo Lương Y Quốc tế" . Vừa là để theo dõi sức khỏe, vừa là tiện thể tạo thêm sự gần gũi và thân thiện trong mối quan hệ mà đến mấy con Yêu Nhí cũng chê của cả hai. Quả thật nhận được đồng xu cắc bạc hai nhà Potter - Black cũng chẳng dễ dàng gì. Tiền thì chưa thấy, nhưng áp lực công việc của Malfoy tăng lên không ít. Dẫu việc đùn đẩy bệnh nhân khác cho đồng nghiệp cho đồng nghiệp của mình được người nào hay người đó, Draco vẫn không rảnh rang thêm tí nào. Cậu ta dường như không tồn tại khái niệm "nghỉ ngơi" trong gần nửa tháng nay. Malfoy từ khi còn bé vẫn luôn luôn là một kẻ kiêu ngạo, không thèm để ái vào mắt. Đến cả Cứu Thế Chủ muốn tránh xa thị phi cũng phải nổi điên mà liên tục gây thị phi với cậu ta trong suốt 7 8 năm chung học. Ngay cả khi vượt qua sóng gió lớn nhất trong đời, Malfoy vẫn không "biết điều" hơn. Cơ mặt của cậu thậm chí còn khiến các tiếp tân của Viện Thánh phải tự ra một luật ngầm khi có khách hàng nhí đến: Không điều qua phòng của Lương Y Malfoy. Bọn họ thực sự không muốn lũ trẻ vốn đã ghét bệnh viện ngay còn ám ảnh hơn với điệu cười như phản đồ trong bộ truyện tranh mới nổi gần đây của bọn chúng. Dường như đây là thời điểm Malfoy phải trả giá và sám hối cho hành động của bản thân khi phải mang kiên nhẫn hết đời của mình ra để nhường nhịn con sư tử ngu ngốc kia không nổi điên. Ít ra, bao nhiêu nỗ lực của Draco một chút cảm giác thành tựu. So với tất cả các mối quan hệ xã hội khác của Harry Potter, Draco chính là kẻ bị đánh duy nhất một lần, và là kẻ giữ được cho bản thân thời gian chịu đựng thái độ thúi hoắc của Harry lâu nhất thế giới. Malfoy là một kẻ lươn lẹo, nhưng cậu ta không thường xuyên bốc phét lắm đâu. Nên hãy cứ tin tưởng tên đầu vàng này, bạn thực sự sẽ rất muốn đánh Harry chỉ cần qua ba câu tiếp xúc. Potter quý hóa của Malfoy dạo này tần suất bị thương ngày càng nhiều và càng trở nặng mỗi lần thăm khám. Bỏ qua biểu hiện không ngoan của nó đi, Draco thực sự cũng có chút lo lắng cho tình hình này. Có khi vài ngày nữa cậu ta sẽ phải trực tiếp đẩy Potter vào phòng phẫu thuật.
BẠN ĐANG ĐỌC
Kế hoạch hắc hóa của Chúa Cứu Thế
FanfictionDạo này thái độ của Cậu Bé Vàng rất là dễ ăn đấm! Và thái độ của tên Draco Malfoy thì lại càng dễ ăn đấm hơn. - Đó là nhận xét của Ron Weasley. x Bối cảnh: Sau chiến tranh, Harry và Ginny là một đôi, Ron và Hermione là một cặp. x Note: Hegwid, Fre...