2.

255 20 2
                                    

Mặt trời đã lên cao, những tia sáng xuyên qua cửa kính chiếu vào bên trong căn phòng làm người đang ngủ say vì chói mắt mà lờ mờ tỉnh giấc, làn mi cong dài khẽ lay động, hướng mắt nhìn về phía ánh nắng chói chang, sau đó quan sát một vòng căn phòng. Nơi đây làm cậu không khỏi choáng ngợp, nội thất là sự kết hợp giữa truyền thống Trung Hoa và phong cách Tây Âu tráng lệ, từng món đồ vật đều được bố trí hài hòa tinh tế nhưng không kém phần sang trọng, nhìn qua tấm cửa kính to lớn xuống bên dưới, có vẻ là một khu căn hộ cao cấp nào đó...

Ngay khi vừa ngồi dậy thân dưới đã lập tức truyền đến cảm giác đau nhói, một cử động nhẹ cũng cảm thấy ê ẩm, kéo chăn ra nhìn xuống cơ thể, nhận thấy mình đang khỏa thân, và còn vài vệt loang lỗ trên giường. Kí ức ùa về, Bright hoảng loạn đưa mắt nhìn quanh căn phòng, nhưng ngoài bản thân cậu đang ngây ngốc trên giường ra, nơi đây chẳng còn ai khác, xong việc liền bị vứt bỏ? Trong lòng quả thật có chút chua xót nhưng cũng chẳng quá để tâm vì cuộc đời này cậu cũng nếm cay đắng đến quen rồi

Bright túm chăn bước xuống giường, đi vào phòng tắm, thấy đồ của mình rách tan tành nằm trên sàn.

Lê thân xác nhức mỏi ê buốt đi vào phòng tắm, nhìn bản thân trong gương cơ thể toàn vết xanh đỏ, vai còn bị cào trầy mấy đường mà không khỏi rùng mình. Nhưng mùi hương còn đọng lại trên người cậu lúc này lại khá dễ chịu, Bright đưa thử tay lên ngửi, là mùi thơm của sữa tắm, bất giác khiến cậu cảm thấy có chút thư giản xua đi phần nào sự nóng giận, đưa tay bật vòi nước bắt đầu sạch cơ thể, bàn tay chà xát với lực rất mạnh, trong làn nước đang tuôn xối xả xuống người che đi vài giọt nước mắt thầm lặng...

Lấy áo choàng tắm che đi cơ thể trần trụi đầy những dấu vết do tên kia để lại, Bright đang loay hoay không biết sẽ ra ngoài bằng cách nào, chợt nhớ ra điện thoại, Bright vội đi tới lục tìm trong túi quần rách rưới bị nén trên sàn. Nhìn thấy vị cứu tinh mà không khỏi vui vẻ, nhưng Bright chưa kịp mở lên, điện thoại rung mạnh một hồi chuông, trên màn hình hiện lên dãy số lạ. Bright có chút e dè, không lẽ là chủ nợ tìm tới?, nhưng hôm nay chưa đến ngày phải nộp tiền mà, bản thân lo sợ nhưng lại không dám không nghe...

- A lô...

- Dậy rồi sao? - Một giọng nam trầm ấm vang lên...

Nghe thấy tiếng nói, Bright bỗng giật mình. Trong đầu cậu đầy những câu hỏi nghi vấn. Người đàn ông này là ai? Không phải người đã cùng cậu tối qua chứ?

Thấy Bright không trả lời, đầu dây bên kia Win lại tiếp tục nói.

- Cậu bị câm rồi sao? Tối qua vẫn la lớn lắm mà

Giọng anh nhẹ nhàng nhưng câu nói lại rất khó nghe. Bright định thần lại, cất giọng bức xúc trả lời.

- Này...có cần bạo lực vậy không, lại còn xé đồ của tôi! Xé nát cả rồi giờ tôi mặc cái gì đây?

Win nghe vậy thì nhướn mày hỏi, ngón tay gõ gõ trên mặt bàn

- Nói vậy là muốn tôi chịu trách nhiệm sao?

- Tôi có nói câu nào là bắt anh phải chịu trách nhiệm chứ?, chỉ cần anh đền lại bộ đồ cho tôi và tôi sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra giữa chúng ta.

THE ONE (WinBright)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ