Trong khi mải mê đắm chìm trong chút quá khứ vui vẻ thì lại có một dòng tin nhắn từ số lạ đó hiện lên.
Hoá ra đây là số paparazi, có lẽ bức ảnh này đã được người đó chụp từ lâu, cũng chẳng biết vì lí do gì bây giờ mới gửi. Nói chung đơn giản thì đó là một lời đe dọa, à hay nói đúng hơn là nói trước về việc sẽ đăng những tấm ảnh này lên, điều gì khi đương kim vô địch 2025, lại còn gần đây có dính tin đồn hẹn hò lại bị đăng tấm ảnh này chứ.
Dù bây giờ cũng không còn kì thị LGBT như tầm 10 năm trước nữa, hơn nữa Deft là một tuyển thủ chuyên nghiệp, việc đời tư không liên quan gì đến năng lực của anh. Nhưng đương nhiên vẫn có những người mang phong kiến cổ hủ, với lại bây giờ cậu và Deft cũng đã kết thúc rồi, đó cũng là chuyện của quá khứ rồi. Cậu không muốn chuyện của quá khứ kéo anh xuống.
Điền Dã nằm trên giường, không rep paparazi vội, chỉ nằm suy nghĩ, tâm cậu vừa hỗn loạn, vừa bình yên đến lạ. Cậu hạ quyết tâm, hít thở một hơi, ngồi lên bàn lôi từ trong hộc bàn ra những tập giấy trắng cùng phong bì. Điền Dã ngồi viết từng chữ một, cậu cẩn thận nắn nót từng nét chữ, rồi đóng phong bì lại, ghi tên từng người một. Điền Dã tập trung viết từng bức thư, tiếng đồng hồ trôi qua bao lâu cậu cũng chả rõ.
Cho đến khi viết hết xong, cậu mới nhận ra đã trôi qua 1 ngày rưỡi, không ăn không uống gì. Nhưng cậu vẫn tỉnh bơ, mở điện thoại ra nhắn vài tin với vị paparazi kia, rồi mới bắt đầu vào nhà bếp ăn uống đủ.
Rồi lại quay lại, đổ đầy nước vào bồn tắm, xếp từng phong bì thư vào hộp, cho đến khi thấy cái tên Kim Hyukyu, cậu cầm bức thư miết nhẹ, Điền Dã không biết liệu chiếc phong bì này có đến tới tay anh được không, có lẽ là chẳng bao giờ, dẫu vậy cũng được...
Lấy chiếc hộp đã cất giữ kỉ niệm của cả hai từ lâu, cậu lôi ra để lá thư cuối cùng vào rồi mới đứng dậy. Tắt vòi nước đã chảy đầy cả bồn tắm đến mức tràn đầy ra sàn, hít thở một hơi rồi ngồi xuống.
Đến lúc kết thúc rồi.
Xin cảm ơn.
_____________
Kim Hyukyu mở chiếc hộp ra, kỉ niệm của hai người như ùa ra, là những chiếc gối hình thỏ và lạc đà, là những chiếc áo cũ khi cùng đội EDG của hai người mà tưởng đã vứt đi từ lâu, là dây sạc, là những tấm ảnh hai người đứng, là chiếc cúp đôi của hai người..., nhưng cũng có những món đồ chơi nhỏ như gấu bông hình alpaca ôm một con thỏ, hay một hộp bánh quy cũ kĩ. Cuối cùng là một quyển sổ, trên đầu mỗi trang là nơi cậu muốn đi cùng anh, có thể là thành phố nơi cậu sinh ra, là những quán ăn quen thuộc của hai người, thậm chí là ngôi trường cũ của anh. Những nơi hai người đã đi qua đều được cậu đánh dấu cẩn thận lại, không quên gắn lại thật nhiều ảnh cùng những kỉ niệm của hai người, nhưng phần còn lại của quyển sổ thì trắng xóa như những ước mơ mà hai người mãi mãi chẳng thế thực hiện cùng nhau. Deft dở từng trang, lặng lẽ đọc những ước mơ còn dang dở của hai đứa, những kí niệm đẹp mà chính anh nhiều lúc còn nhỡ quên đi. Lá thư được kẹp lại ở trang cuối của quyển số, lá thư như những điều mà em vĩnh viễn chưa thể thực hiện, ẩn mình trong một góc sâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Theo anh tới cuối con đường - Defiko
FanficĐiền Dã cũng không ngờ đến khi em thành hồn ma rồi, nguyện vọng của em mới được thực hiện. Truyện dựa trên ngoài đời nhưng không phải thật, vui lòng không áp câu truyện lên hiện thực. Đây là chỉ là fanfic, tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả. Nói...