1. First, mau bế Khao

343 53 1
                                    

Năm 2015

Vài vệt nắng hồng len lỏi giữa áng mây bồng bềnh cạnh bầu trời chập tối, ở con ngõ xập xệ phóng nhẹ tầm mắt đã có thể chạm trán với hàng dây điện giăng lối chằng chịt, thi thoảng còn nghe tiếng ăng ẳng của chú chó cầm đầu khu xóm cũ.

Khung cảnh không diễm lệ, cũng càng không thơ mộng.

Vậy mà lại trở thành một ngày chiều rực rỡ.

Trong những ngày thanh xuân ấy.

...

"Này.."

"..."

"Bạn gì ơi?"

"..."

"Mu..mu?"

Người dừng bước là một cậu nhóc mặc bộ đồng phục đã phũ đầy dấu tích của cả ngày dài, hàng mày đang chau lại dần giãn ra, ngọt ngào tựa viên kẹo sữa, cậu quay đầu mỉm cười lễ phép "dạ" một tiếng giòn vang, vọng khắp con ngõ nhỏ hiu vắng.

Người gọi là First, còn người vừa trả lời không phải ai khác, mà là Khaotung. Vừa nãy cả hai chơi game ở cùng một tiệm net, First ngồi máy 304 còn Khaotung ngồi máy 403, đối diện nhau.

Tiệm net đấy là thiên đường của mấy đứa nhóc trong khu vì vị trí quá hoàn mỹ, tuy gần trường nhưng lại khuất ở góc đường không dễ gì tìm thấy. Và dĩ nhiên Khaotung phải làm khách VIP ở đấy rồi, cậu thường đến đấy giải trí sau những giờ học tập "chăm chỉ".

Còn First, học bá đứng đầu tỉnh, hôm nay vì nhà mất điện, nên đến tạm chốn anh hùng hội tụ này.

Để làm bài tập về nhà.

Mumu, là tên tài khoản game của Khaotung. Khi nãy First vô tình nghe mấy cậu bạn xung quanh gọi cậu như thế.

Hắn sải từng bước dài đến trước mặt Khaotung, tay cầm chiếc vòng cổ treo đôi nhẫn bạc tinh xảo, đuôi mắt cong vuốt ôm trọn đôi con ngươi sáng ngời, mấp máy môi nghiêm túc nói: "Hình như cậu bỏ quên đồ này."

Giây phút đối diện với ánh mắt của First, biểu cảm trên mặt Khaotung lập tức biến hoá, khoé miệng cậu nhanh chóng hạ xuống, cố thu liễm mọi sự mong chờ.

Cá căn câu rồi.

"Ui cảm ơn cậu, may thật vật này quan trọng với tôi lắm luôn." Khaotung đưa tay nhận lại chiếc vòng cổ từ tay First, mắt cậu lấp lánh, khẩn trương nói.

Còn First bên này thì đang ngẩn người, giây vừa rồi khi hắn rút tay về sau khi trả đồ cho Khaotung, ngón tay nhỏ của cậu đã nhẹ vuốt ve làn da hắn một cách thật chậm rãi.

Cậu ta có ý gì?

Chẳng biết có phải ảo giác hay không, hắn cảm thấy có chút dư vị khiêu khích lạ người.

Khaotung vừa đeo vòng cổ vừa bâng quơ nói, như thể chưa từng làm gì kì lạ: "Chúng ta từng gặp nhau rồi nhỉ?"

"Cậu có người quen trông giống tôi sao? Đây là lần đầu tôi gặp cậu. Lúc nãy tôi nghe người khác gọi cậu là Mumu nên học theo, tên...của cậu hả?" First cố gắng đập tan mấy suy nghĩ khó hiểu vừa ẩn hiện trong đầu, đáp lời cậu.

[FirstKhaotung] - ONLY YOUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ