Chương 8: Hiến máu

66 10 0
                                    


Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy không thấy bố mẹ tôi đâu cả. Chắc họ ra ngoài ăn sáng rồi. Thấy trong cổ họng hơi khô.Tôi đứng dậy lấy nước để uống không may chiếc cốc thủy tinh rơi xuống sàn. Tôi ngồi xuống nhặt thì có một mảnh thủy tinh cứa vào tay tôi.

Từng giọt máu nhỏ xuống. Cùng thời điểm đấy, tôi ngất lịm đi.

Ngày hôm sau khi thức giấc, quanh người tôi toàn dây dợ. Căn phòng trắng hôm qua cũng biến thành phòng xanh rồi? Tại sao nhỉ. Tôi nhíu mày gắng đứng dậy. Thì người lại mệt lả đi cứ tưởng sắp ngã xuống đất. Bỗng nhiên phía sau tôi có một bàn tay đỡ lấy tôi, nói với giọng trách móc:

          - Mày sao thế. Đã ốm rồi lại còn không nằm im một chỗ đi.

Sau đó Tú bế tôi về giường. Tôi nói với nó:

         - Đến đây làm gì? Không đi chơi với bạn Vân à?

        - Mày hỏi làm gì ghen à.- Nó cúi sát vào mặt tôi, tôi né ánh mắt của nó, đẩy nó ra.

         - Mày ảo tưởng hơi quá rồi đấy.- Tôi khó chịu liếc nó

         - À nói mới nhớ mày nói cho Bảo biết là tao với mày yêu nhau là giả sao?- Thằng Tú nhìn tôi với ánh mắt tra hỏi 

  - Không tao có nói cho ai đâu. -Sao Bảo có thể biết được cái bản hợp đồng ấy chỉ tôi và Tú biết thôi mà

          - Lạ ghê, sao nó biết đc nhỉ?- Tú lại bắt đầu lải nhải

          - Mày hỏi tao, tao biết hỏi ai. Mày về đi ở lại đây làm gì.- Lúc này tôi chẳng còn tâm trạng để tiếp chuyện với thằng Tú nữa

          - Có ai đuổi khách như mày không. Mà cái bản hợp đồng tình yêu hủy nhá

         - Được rồi dù gì thì tao cũng không muốn mấy cái trò đấy nữa.

Lúc này bác sĩ cũng đi vào đề nghị khám tổng quát.Bố mẹ tôi gật đầu đồng ý. Sau một hồi thì bác sĩ chẩn đoán tôi bị thiếu máu nghiêm trọng. Chỉ cần chảy máu một chút thôi là cũng khá nguy hiểm. Vốn dĩ tôi không bận tâm nhiều đến cái bệnh này. Lúc này, bác sĩ nói:

      - Mời bố của bệnh nhân đi theo tôi để lấy máu.

Bố tôi đi theo, đột nhiên Tú nói:

        - Bác sĩ có thể cho con hỏi là nhóm máu của An là nhóm máu nào vậy ạ?

         - Nhóm máu AB

         - Bác sĩ ơi! Con cũng nhóm máu AB ạ đó là nhóm máu hiếm nên ít người có lắm. Nếu không phiền thì hai bác cứ để con ạ.

         - Được rồi.

 Tú và bố tôi đi theo bác sĩ để lấy máu. Tôi sốc quá. Đỗ Anh Tú hôm nay sao có thể như vậy được. Tuy nó có rất nhiều nyc nhưng nó bảo vệ thân thể của nó hơn cả kim cương. Thế mà hôm nay lại tình nguyện hiến máu cho tôi.

Khi đó, cơn buồn ngủ ập tới. Nhưng tôi còn chờ Bảo. Dạo này cậu ấy có vẻ bận rộn, ngay cả hôm qua người đưa tôi đến bệnh viện là Tú không phải Bảo. Nhưng có lẽ chỉ cần gặp cậu ấy một chút cũng đủ làm tôi quên đi nỗi buồn phiền này. Một lúc sau, đang suy tư thì giọng nói quen thuộc ấy lại vang lên:

Vị ngọt việt quấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ