Chương 5

85 8 8
                                    

Mikasa ngồi trông chừng bé gái mới cứu. Cô bé tầm 3,4 tuổi, mặc một chiếc váy cầu kì và đeo rất nhiều trang sức. Con gái của một gia đình quý tộc nào đó ư? Thuyền của cô bé bị đắm và cô bé trôi dạt đến đây.

"Bộ váy này đẹp thật đấy, đường may rất tinh xảo, nhưng kiểu váy này lỗi thời quá rồi." Pieck nhìn nhận chiếc váy cô bé mặc.

Mikasa nhìn ra đằng sau nhưng chỉ nhìn thấy Sasha đang trêu đùa với bức tường, con mèo đó nghịch một cách kinh khủng và nó ăn phải gấp đôi cô.

Sasha nhe răng đầy đe doạ, nhưng không hề có chút sức uy hiếp nào. Eren cũng chẳng buồn quan tâm đến nó, cậu chỉ biết nhìn chằm chằm vào cô gái đang dựa vào ghế đọc sách. Kể từ khi Mikasa lên tàu Eren không có cách nào yên tâm được, cậu rất sợ cô sẽ bị thương. Khi đó Mikasa nhảy xuống biển, trái tim của cậu như ngừng đập. Eren không chút do dự nhảy xuống, cậu muốn ôm lấy cô, muốn bảo vệ cô.

Mikasa rất mạnh mẽ, cô đã cứu được đứa trẻ ấy. Và cậu chỉ là một kẻ thất bại đang cố trốn tránh thế giới này mà thôi. Eren ép buộc mình phải rời xa bạn bè của mình, nhưng cậu vẫn không thể. Cậu không làm được.

Cô bé phát ra những tiếng kêu be bé, khuôn mặt nhỏ nhăn lại đầy đau đớn.

"Nhóc con, con không sao chứ?" Mikasa nắm lấy đôi bàn tay của cô bé, nắm nó vào trong bàn tay mình và cố gắng xoa dịu cảm xúc của cô bé. "Không sao đâu, không có nguy hiểm nữa, có cô ở đây."

Một lúc sau, cô bé dần bình ổn lại, đôi mắt nhắm nghiền mở to. Một đôi mắt xám tuyệt đẹp, trong veo như hồ nước mùa thu.

"Cô là ai vậy? Bảo mẫu mới?"

"Bảo mẫu? Không phải." Mikasa lắc đầu. "Cháu có đau ở đâu không?"

Cô bé nhìn một vòng trong phòng, giường tầng, một chiếc tủ gỗ, cũ kĩ, ẩm ướt, có mùi mặn trong không khí. Bọn họ đang ở trên một con tàu, một con tàu khá là bình thường.

"Đây là đâu, bố mẹ của cháu đâu?"

Ờ, cô cũng rất muốn biết.

"Cháu đã xuất hiện ở trên biển, trên một tấm ván."

Mikasa biết câu trả lời của mình sẽ vô cùng khó hiểu, cô không thích nói chuyện. Cô bé có hiểu không nhỉ?

Cô bé không trả lời và nhắm mắt lại. Điều này thật vô lí, cô bé đang dự một buổi tiệc ở lâu đài và mở mắt ra thì xuất hiện ở đây. Một trò đùa quái đản nào đó?

"Cháu không biết tại sao mình lại ở đây nhưng cháu vô cùng biết ơn cô vì đã cứu giúp cháu." Cô bé cúi đầu với Mikasa.

Thật lễ phép!

"À, để cô đi gọi bác sĩ đã." Mikasa giật mình nhận ra mình đã quên đi gọi bác sĩ. Mikasa không thuộc tuýp người giỏi chăm sóc người khác, cô cũng không có thói quen cho người khác chăm sóc mình.

Nhìn cô gái trẻ đi ra khỏi phòng, cô bé cũng trèo xuống giường để đi ngắm nghía mọi thứ. Chất liệu gỗ rẻ tiền, mọi thứ ở đây đều rất tệ. Có vài cuốn sách và báo ở trên chiếc tủ đầu giường. Một vài bộ quần áo cùng đồ dùng cá nhân. Kiểu dáng quần áo này cũng thật lạ. Cô bé mở cuốn sách ra xem, haha, không hiểu (⁠⊙⁠_⁠◎⁠). Mọi thứ ở đây đều kì lạ.

Sương tan [Eremika] [Levihan] [Longfic]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ