____________
"
Không nói lời mật ngọt không có nghĩa là không thương.
__________________________________________"
"To đầu rồi thì tự chăm bản thân cho tốt vào, có mỗi cái thây cũng giữ không xong."
Xách chiếc vali chứa đầy đủ đồ dùng cần thiết của bản thân ra trước cửa nhà, trái với __ vẫn khá nhởn nhơ, Barou cằn nhằn ngay tức thì với cậu người yêu đang ung dung theo sau.
Chẳng là một mùa giải mới lại bắt đầu, và thân là cầu thủ chuyên nghiệp, Barou nhất quyết không để lỡ cơ hội nắm lấy vương quyền trên sân cỏ. Nhưng cùng với đó, __ sẽ phải tạm xa gã bạn trai siêu hung dữ nhưng cũng siêu chu đáo, siêu ga lăng của cậu.
Nhún vai trước thái độ đầy nghiêm khắc của Barou, __ chẳng biết phải làm gì ngoại trừ việc cười trong ngượng ngùng rồi buông lời bào chữa cho bản thân:
"Thì, tớ cũng biết mà... lần trước bệnh là do tớ xui thôi."
"Chứ không phải là do mày ngốn hết đống đồ ăn vặt trong nhà à?"
Thẳng thừng đáp lại __ bằng một sự khinh bỉ, gã đưa tay vò đầu cậu thật mạnh, đến mức làm em người yêu phải la oai oái lên vì đau và đòi gỡ bàn tay to lớn ra khỏi đầu mình.
Sau vài phút cố gắng chống cự nhưng lại may mắn được khoan hồng, __ lẩm bẩm vài câu giận dỗi trong khi sửa lại mái tóc giờ đã rối tung, cậu hết nhìn Barou rồi lại nhìn những chiếc vali được đặt cạnh chân gã, bằng một giọng ngập ngừng, __ hỏi nhỏ:
"Shouei không cần tớ đưa đi thật à? Anh bảo lần này đi hơi lâu còn gì..."
Dời mắt khỏi dòng tin nhắn thông báo của quản lí trên điện thoại, chẳng khó khăn gì để Barou nhận ra cái điệu buồn bã trong giọng nói của __. Khẽ tặc lưỡi xem như một câu trả lời, gã im lặng trong vài giây ngắn ngủi rồi xoa đầu cậu thêm lần nữa, nhưng lần này, cả cử chỉ lẫn giọng nói của Barou lại mang chút gì đó dịu dàng, kiên nhẫn.
"Đưa tiễn làm gì trong khi đằng nào tao cũng về, đừng có bệnh trong lúc tao vắng nhà là tao đội ơn mày lắm rồi."
"Sẽ không bệnh đâu mà, tớ hứa đó...", nheo mắt mỉm cười nhìn Barou, __ vừa ngoan ngoãn hưởng thụ cái xoa đầu của gã vừa đưa tay chỉnh lại cổ áo cho người thương rồi thủ thỉ, "Shouei cũng phải tự chăm bản thân cho thật tốt vào, đừng có cộc cằn với mọi người quá... Ừm... Nhớ thi đấu hết sức mình nữa!"
"Tao cần mày nhắc chắc?"
Phì cười trước thái độ đầy lòi lõm và không mấy thân thiện của Barou, __ lại chẳng có tí gì cảm thấy tủi thân hay buồn bã, có lẽ vì cậu gần như hiểu rõ tính cách của gã người yêu mà bản thân sớm chiều ở chung.
Barou ấy à, mỗi lần phải xa nhà là mỗi lần gã như trở thành người mẹ hiền của __, mà thật ra, những lúc ở nhà gã cũng không khác mấy, từ thuốc chữa vài bệnh lặt vặt mà __ thường mắc phải, đến chiếc tủ lạnh bỗng trở nên đầy ắp một cách quá mức. Thậm chí, cậu có thể nói rằng Barou sẵn sàng đặt báo thức trong điện thoại cậu chỉ để chiếc người yêu không lười biếng mà bỏ bữa những khi gã vắng mặt.
![](https://img.wattpad.com/cover/359434641-288-k374537.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đang Beta] - [Bllk] - Chuyện Của Chàng Và Chàng
FanficChuyện tình bọn mình, được đếm bằng năm tháng. (w): Male!Char x Male!Reader Cp: Blue Lock Boy x Male Reader 01/01/2024 - ??/??/???? Truyện chỉ đăng duy nhất ở Wattpad @GL_Eternity!