Chương 32

192 11 0
                                    

                                   
                                         

Sau khi về đến chung cư, anh dìu cô ta lên nhà

" Em mau nằm xuống nghĩ ngơi một chút đi ". Cô ta thấy vậy vội nắm lấy tay anh nói

" Thế Anh, anh đừng đi! ". Anh cười dịu dàng nói

" Ngốc quá, anh chỉ muốn đi tắm một chút thôi, em mau nằm xuống nghĩ ngơi đi, đừng suy nghĩ nhiều nữa. "

Cô ta gật đầu rồi cũng nằm xuống lại nhìn anh như lo sợ mà nói

" Thế Anh, anh phải ở đây với em, em rất sợ bọn người kia sẽ tìm đến ".

" Được anh sẽ ở đây bảo vệ cho em ". Cô cười gật đầu rồi không nói gì nữa.

Anh sau khi tắm xong đi ra thấy cô vẫn còn thức thì nhíu mày nói

" Sao em không ngủ đi, em đang mang thai thức khuya không tốt đâu! ". Cô ta làm nũng nói

" Thế Anh, anh đừng giận, em chỉ là muốn chờ anh ra ngủ chung thôi, không có anh bên cạnh em không dám ngủ!! ".

Anh bất đắc dĩ đi đến giường ngồi xuống mà ôm cô vào lòng

" Giờ thì em ngoan ngoãn ngủ đi! ". Cô ta cười tươi vòng tay qua ôm lấy anh sau đó vùi vào lòng anh mà ngủ.

Anh cũng nằm xuống nhưng không cách nào ngủ được trong đầu anh bây giờ chỉ toàn hình bóng của Thanh Bảo, anh không biết vì sao cứ luôn không ngừng mà nghĩ về cậu ta, chẳng phải anh đã có Tâm Như đang bên cạnh sao?

Hai người cũng đã có con, nhưng sao anh lại thấy tâm can mình khó chịu thế này.

Anh nhìn qua Tâm Như anh muốn nhắc nhở cho mình biết người con gái này chính là người anh yêu, anh không muốn nghĩ đến Thanh Bảo nữa, nhưng anh không thể nào khống chế được lí trí của mình, tại sao vậy chứ?

Mỗi khi thấy cô cười anh vô thức lại nghĩ đến nụ cười rạng rỡ của cậu, khi anh hôn Tâm Như lại liên tưởng đến đôi môi ngọt ngào của cậu, nhìn thấy cô làm nũng lại nhớ đến bộ dáng mếu máo uỷ khuất mà bắt lỗi anh khi anh ức hiếp cậu, khi đi ăn ở nhà hàng tuy món ăn rất ngon nhưng anh lại thấy không bằng những món mà cậu nấu, mỗi khi anh ôm Tâm Như vào lòng lại không có cảm giác gì đặc biệt, nhưng khi anh ôm cậu lại thấy rất lạ, nó cho anh cảm giác ấm áp, đến mỗi lần vô tình mà chạm tay cậu anh lại thấy trong lòng mình có gì đó đang dao động, làm cho anh rất muốn gần gũi cậu hơn nữa, ngay cả khi anh ngửi được mùi hương nước hoa trên người cô anh cũng bất giác mà nhớ đến hương thơm thoang thoảng của hương bạc hà trên người cậu, thậm chí anh còn có chút chán ghét mà bài xích với mùi nước hoa của Tâm Như  nó quá nồng làm cho anh thấy khó chịu!

Anh nghĩ chẳng lẽ là mình bị bệnh gì rồi sao, sao suốt ngày cứ phải nhớ tới con người đáng ghét đó vậy!!

Anh không nghĩ nữa cố gắng nhắm mắt ngủ nhưng anh thật sự không thể nào đẩy hình bóng của cậu ra khỏi đầu được. Anh đặt cô nằm lại còn mình thì đi xuống giường, đến sofa ngồi xuống, nhăm nhi ly rượu vang, rồi lấy ra một điếu thuốc mà hút, đôi mắt không có tiêu cự mà nhì ra bầu trời đầy sao ấy mà trầm mặt.

Andree x Bray (VER) - Bà Xã Tha Thứ Cho AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ